Chương 42: Ông Trời Không Cho Hai Người Ly Hôn

Cố Thiếu Đình thực sự không muốn để ý đến cô ta.

Nhưng cái miệng lại có ý chí riêng, vô thức đáp,

"Không có, tôi không hút thuốc."

Từ chối rất dứt khoát.

Nhưng Mặc Thiên là kiểu người, anh càng nói không, cô càng không biết thu liễm.

Cô lại đưa tay ra:

"Tôi cần ba điếu thuốc."

Cố Thiếu Đình: … Cô không hiểu tiếng người à?!

Anh bất lực thở dài.

Nếu không kiếm được thuốc cho cô ta, chắc chắn cô ta sẽ như cái máy phát lại, liên tục lặp đi lặp lại câu này.

Cố Thiếu Đình đảo mắt nhìn quanh.

Nhưng khu này vắng vẻ, làm gì có cửa hàng tiện lợi.

Anh tiếp tục lái xe thẳng về phía trước.

Vừa hay gặp đèn đỏ ở một ngã tư.

Xe anh dừng ngay đầu làn giữa.

Anh hạ cửa kính, quay sang hét với xe bên cạnh:

"Anh bạn, có t.h.u.ố. c lá không?"

Người trong xe hạ kính xuống.

Trùng hợp lại là người quen của Cố Thiếu Đình.

"Nhị thiếu gia Cố, anh cũng hút thuốc à?"

Cố Thiếu Đình nhận ra người quen, không khách sáo:

"Đưa tôi ba điếu thuốc."

Người kia không nói nhiều, tiện tay ném thẳng một bao thuốc chưa bóc qua.

Cảm ơn. Cố Thiếu Đình gật đầu, kéo kính lên, nhấn ga lao đi.

Anh ném bao thuốc cho Mặc Thiên: Đủ chưa?

Cô gật đầu, lại chìa tay ra: Bật lửa.

Cố Thiếu Đình lại phải dừng xe bên đường, đợi xe bên cạnh chạy tới để xin bật lửa.

Thu gom đủ đồ, Mặc Thiên cuối cùng cũng chịu ngồi yên.

Cố Thiếu Đình không chậm trễ thêm, tăng tốc phóng về đích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!