Kiều Hạc liếc nhìn Cố Hương Vi, nhưng không để tâm đến cô.
Vệ sĩ nhà họ Kiều lần lượt tiến vào phòng khách, đẩy vào một loạt giá trưng bày, trên đó treo đủ kiểu trang phục nữ.
Quần áo rất đặc sắc, có phong cách dân tộc, phong cách ngoại lai, phong cách cổ điển thoát tục, còn có kiểu đơn giản thanh lịch.
Tất cả đều là những thiết kế hiếm thấy trên thị trường.
Sau bốn giá trưng bày, một nhóm vệ sĩ khác khiêng vào mấy chiếc thùng lớn.
Mở ra thì thấy bên trong là giày và túi xách phối hợp với những bộ trang phục kia.
Những bộ đồ này không biết tìm được nhà thiết kế từ đâu, nhưng đường may tinh tế, chất lượng thượng hạng.
Cố Hương Vi nhìn mà nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ.
Không ngờ Kiều Hạc lại có lòng đến vậy.
Đây có tính là đang lấy lòng cô không?
Dù những bộ quần áo này không phải hàng hiệu, nhưng cái chính là chúng rất độc đáo, có một không hai, mặc ra đường sẽ không đụng hàng.
Người khác có thấy cũng chỉ có thể thèm thuồng ghen tị.
Quả nhiên là do Kiều Hạ chọn.
Ánh mắt sắc bén, gu thẩm mỹ độc nhất vô nhị.
Nhị thiếu gia nhà họ Kiều danh nghĩa là Phó Tổng giám đốc tập đoàn Kiều, nhưng nghề nghiệp thực sự của anh ta phải gọi là tay chơi mới đúng.
Kiều Hạ thích chơi, mà đã chơi là phải tới bến.
Bất cứ bảo vật mới lạ hiếm có nào anh ta cũng đều muốn sở hữu.
Từ bồ đề, trầm hương, ngọc phỉ thúy, ngọc thạch, đồ cổ, trang sức, vô số thứ quý hiếm anh ta đều đã chơi qua.
Ánh mắt Kiều Hạ sắc bén, ra tay hào phóng, luôn có thể mua được những món bảo vật giá trị vượt xa số tiền bỏ ra. Mà đến khi chán rồi, chỉ cần bán lại là vẫn có thể kiếm bộn tiền.
Chẳng trách người ta nói, tài sản cá nhân của Kiều Hạ e rằng còn nhiều hơn cả toàn bộ nhà họ Kiều cộng lại.
Về khoản mắt nhìn hàng, Cố Hương Vi từ nhỏ đến lớn đã thấy qua vô số thứ tốt, những món tầm thường căn bản không lọt vào mắt cô.
Nhưng Kiều Hạ thì khác.
Dù cô có từng thấy qua bao nhiêu thứ tốt đến đâu, anh ta vẫn có thể mang đến những thứ còn tốt hơn.
Cố Hương Vi nhìn Kiều Hạ, không kìm được nụ cười đắc ý.
Lúc này, Kiều Hạ hoàn toàn khác với bộ dạng bệnh tật ngồi xe lăn trước đây.
Chỉ cần đứng đó, gương mặt tùy ý mà mang chút bất cần đời kia cũng đủ khiến phụ nữ phát cuồng.
Vịt Bay Lạc Bầy
Chỉ có người đàn ông như vậy mới xứng với cô.
Cố Hương Vi không khỏi cân nhắc đến chuyện đồng ý kết hôn.
Ngồi bên cạnh theo dõi mọi chuyện, Cố Hưng Quốc lại càng vui vẻ, phe phẩy quạt cứ như Tế Công.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!