Chương 23: Trên tay cô có năm mạng người

Nghe xong lời của quản gia Trương, sắc mặt Cố Hương Vi trầm xuống.

Lại là một đứa con gái xinh đẹp.

Những chị dâu trong nhà khó khăn lắm mới bị đuổi gần hết, vậy mà giờ lại có người đưa thêm một kẻ mới về.

Cố Hương Vi nghiến răng, sải bước vào trong nhà.

Lúc này, Cố Hưng Quốc đã ra đón cô.

Vừa nhìn thấy con gái, khóe miệng ông kéo dài đến tận mang tai:

"Hương Vi về rồi à! Ba nhớ con lắm! Học hành vất vả quá, nào, vào nhà ăn cơm đi, chú Trần đã làm toàn món con thích đấy."

Cố Hương Vi ban nãy còn đen mặt, nhưng vừa thấy ba mình, biểu cảm lập tức thay đổi, dịu dàng nở nụ cười:

"Ba, chẳng phải mới hôm kia con còn gặp ba sao?"

Dù Cố Hương Vi đã lên đại học, nhưng cô chỉ thỉnh thoảng ở ký túc xá, phần lớn thời gian vẫn về nhà.

Chỉ là dạo gần đây ít về hơn.

Cố Hưng Quốc đẩy con gái vào nhà:

"Nhưng hôm qua con không về mà!"

Ở một góc khác, Cố Bạch Dã liếc nhìn Mặc Thiên, giục cô thu dọn đồ đạc. Sau đó, anh ta tìm một căn phòng khách trên tầng ba cho cô.

Sắp xếp xong xuôi, Cố Bạch Dã xuống lầu, đúng lúc bắt gặp Cố Hương Vi bước vào phòng khách.

Anh ta lập tức nhào tới, ôm chặt lấy cô như một con gấu bự:

"Hương Vi, hôm nay tan học muộn thế, đi đâu đấy? Không phải là hẹn hò chứ?"

"Tất nhiên là không! Anh, anh đang nói bậy gì vậy!" Cố Hương Vi giậm chân, làm nũng.

Cố Bạch Dã bật cười, yêu chiều cốc nhẹ lên mũi cô:

"Chọc em thôi mà! Mau đi rửa tay, chuẩn bị ăn cơm nào."

Hứ. Cố Hương Vi bĩu môi, vờ giận dỗi.

Rồi cô nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh.

Khi đóng cửa lại, cô dựa hẳn vào cánh cửa, thở phào một hơi thật dài.

Tim suýt nữa nhảy lên tận cổ họng.

Cô còn tưởng anh ấy đã biết chuyện gì rồi chứ…

Bữa tối dọn lên.

Bàn tròn bày kín những món ăn tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật.

Chỉ nhìn thôi cũng không nỡ động đũa…

Người giúp việc đi gọi Mặc Thiên xuống ăn cơm.

Dù gì khách đến nhà, Cố gia vẫn phải có chút phép tắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!