Ọc… ọc…
Nàng hơi lấy làm lạ, vừa mới dùng xong bữa khuya, cớ sao bụng đã réo?
Vừa hé mắt đã thấy hai bóng dáng nhỏ xíu, túm tụm lại như đôi chim sẻ, chớp chớp đôi mắt đen lay láy nhìn nàng chằm chằm.
La Vân Khỉ giật mình kinh hãi, lập tức bật dậy.
Hai tiểu oa nhi hoảng sợ, đồng loạt lui lại một bước.
"Tẩu tử… tẩu tử tỉnh rồi sao?"
Tẩu tử?
Nghe hai chữ ấy, La Vân Khỉ ngẩn ngơ như kẻ mất hồn.
Chờ đã, xiêm y của hai đứa nhỏ… sao lại mang dáng dấp cổ đại?
"Các… các ngươi là…"
Tiểu cô nương mím môi, suýt khóc thành tiếng: "Tẩu tử, muội là Dung Dung đây, tẩu không nhận ra muội sao?"
La Vân Khỉ nhíu mày nhìn gương mặt nhỏ lem luốc kia.
Cái tên này… sao nghe quen đến thế?
Chợt một tia sáng lóe lên trong đầu nàng — chẳng lẽ…
Nàng khó tin nhìn về phía hai đứa nhỏ.
"Ngươi là Hàn Dung? Còn ngươi là Hàn Mặc?"
Hàn Dung lập tức nín khóc mỉm cười: "Phải rồi, muội là Dung Dung!"
Hàn Mặc cũng gật đầu như giã tỏi: "Tẩu tử vừa rồi làm huynh muội ta sợ c.h.ế. t khiếp."
Nhìn hai tiểu oa nhi quấn quýt bên mình, sắc mặt La Vân Khỉ dần dần chuyển từ kinh ngạc sang ngây dại.
Quả thực quá thảm… nàng vậy mà xuyên vào một quyển tiểu thuyết nam chủ đi lên bằng ý chí, lại còn trở thành nữ phụ đoản mệnh chỉ xuất hiện vài chương đầu.
Phu quân của nguyên chủ, chính là ca ca của hai tiểu oa nhi kia – họ Hàn, tên Diệp. Cha mẹ mất sớm, một mình nuôi hai đệ muội, vô cùng khốn khó. Khi song thân còn tại thế, từng cùng nhà họ La làng bên định sẵn hôn ước.
Nào ngờ mười mấy năm sau, nhà họ La phất lên, muốn phủi bỏ hôn ước. Nhưng Hàn Diệp đâu phải người dễ bị bắt nạt, liền dẫn đệ muội quỳ trước cửa nhà trưởng thôn đòi công bằng. Nhà họ La không còn cách nào, đành gả La Vân Khỉ – lúc đó đã mất mẹ che chở – cho Hàn Diệp.
Thế nhưng, La Vân Khỉ không phải nữ tử cam phận. Từ nhỏ sống sung sướng, bỗng chốc phải chịu khổ, sao có thể nhẫn nhịn? Ba ngày đòi nhảy sông, hai ngày treo cổ, cuối cùng khiến Hàn Diệp chán ngán, một tờ hưu thư đuổi nàng đi.
Từ đó, Hàn Diệp như cá gặp nước, mang đệ muội vượt mọi gian truân, một phát thi đậu Trạng Nguyên, về sau trở thành Tể Tướng trẻ tuổi nhất của Thiên Long Quốc, lại còn cưới được Cửu Công chúa.
Còn kết cục của La Vân Khỉ? Trong sách chỉ vỏn vẹn một câu:
Nghèo khổ cả đời, u uất mà chết.
Vì trùng tên, La Vân Khỉ từng tiếc thương nữ phụ này. Nào ngờ chớp mắt một cái, chính nàng lại trở thành pháo hôi ấy.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!