Chương 40: Tiểu Yêu Nghiệt

Thiên Thánh Môn, quảng trường trung tâm đông kín người, không khí náo nhiệt đến cực điểm.

- Phần thi thứ 4: Tốc Độ, ở vòng này, bốn người cùng chạy đua với nhau để so tốc độ. Độ dài chặng đua là một ngàn mét. Dựa theo thứ tự người chạy được một vòng sớm nhất mà tính điểm. Về nhất 4 điểm, về nhì 3 điểm, về ba 2 điểm và cuối cùng 1 điểm.

Quảng trường được biến đổi thành một đường đua. Một vòng lớn trên có đường chạy phân ra làm bốn để bốn thí sinh chạy trên làn riêng. Một vòng của con đường này đúng một ngàn mét. Giống hệt sân vận động ở thế giới hiện đại.

- Các thí sinh vào vị trí

Vũ Lôi Phong bước ra, hắn chỉnh cân nặng của các quả tạ về không. Hiện các quả tạ không khác gì vật trang trí trên người.

Việc cơ thể nhẹ bẫng khiến Vũ Lôi Phong vô cùng thoải mái, bất quá đeo tạ lâu khiến hắn dần thích nghi với việc trên người có những thứ này.

Nhìn thấy Vũ Lôi Phong lên đài, mọi người xung quanh cười mỉa mai. Tên nhóc 16 tuổi này mà chạy lại ai. Nhìn cũng chỉ đẹp trai hơn người mà thôi. Còn lại nhìn không có gì đặc biệt cả.

Vũ Lôi Phong đứng tại vạch xuất phát. Chân sau đè mạnh xuống đất, tùy thời sẽ bắn mạnh nếu có hiệu lệnh.

Vũ Lôi Vân trên khán đài mỉm cười, Vũ Lôi Phong luôn sống chung với những cục tạ kia, nếu hắn mở ra thì chính thức sẽ là một con ma tốc độ. Chưa kể đến, Vũ Lôi Phong đã có tu vi Ngũ Tú Đỉnh Phong. Vũ Lôi Vân chắc chắn Vũ Lôi Phong lần này sẽ giành chiến thắng.

- Chuẩn bị, Sẵn sàng………..

- CHẠY!

Tiếng quát của vị trọng tài vừa dứt, bốn thí sinh ánh mắt lóe tia sáng.

ẦM!

Bỗng nhiên, mọi người sững sờ. Một âm thanh giống như gạch đá bị vỡ vang lên. Chỉ thấy bốn bóng người đang nhanh như chớp lao đi. Người đứng đầu còn khó nhìn thấy bóng dáng của hắn. Chỉ thấy có một vệt màu đen đỏ đang lao đi.

Khi khói bụi nơi vạch xuất phát tán đi. Chỗ vạch xuất phát của Vũ Lôi Phong hiện ra một dấu chân sâu hoắm, gạch đá xung quanh bị chấn nát.

Mà ba người còn lại mới vừa chạy được khoảng mười mét, đã có một thanh âm vang lên bên cạnh vị trọng tài kia.

- Ta đã xong một vòng. Tính điểm đi chứ trọng tài.

Vũ Lôi Phong đã đứng cạnh hắn từ bao giờ. Hiện tại toàn bọ mọi người xung quanh mới nhận ra, cái bóng đỏ đen quỷ dị đó không ngờ lại là tên nhóc 16 tuổi Vũ Lôi Phong mà họ chê cười. Thật kinh khủng. Tốc độ nhanh đến mức thân ảnh làm người ta nhìn không rõ.

- Sáu giây, Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn đệ nhất!

Vị trọng tài kia đơ ra một lúc mới công bố. Hiện tại người ta mới chạy chưa được nửa chặng a.

Vũ Lôi Vân cũng bất ngờ, hắn sớm biết Vũ Lôi Phong sẽ về nhất nhưng tốc độ như vậy khiến hắn vô cùng giật mình. Đây không phải tốc độ một Ngũ Tú có thể phát động.

Đặng Vũ, Hạ Mộng Phàm và Phong Tiểu Nhã ngơ ngác nhìn Vũ Lôi Phong, sau đó cùng nhìn sang Vũ Lôi Vân, ánh mắt không thể tin được.

- Còn chưa dùng đến Phong Hành Gia Tốc của Phong Lôi Môn, tại sao có thể nhanh như vậy?

Hạ Mộng Phàm không kìm được mà thốt lên. Thân pháp của Phong Lôi Môn hắn cũng có biết, Vũ Lôi Phong khi nãy còn chưa thúc giục ra. Vậy mà giờ hắn đã đứng sừng sững ở vạch đích.

- Ngươi, ngươi đã làm gì tiểu tử đó? 16 tuổi không thể có tốc độ như vậy được, Lục Tú còn không thể nhanh như vậy.

Đặng Vũ hỏi Vũ Lôi Vân.

- Con trai ta tự nghĩ ra công pháp tu luyện, ta không làm gì nó cả, hiện tại cả ta cũng bất ngờ.

Vũ Lôi Vân nói thật, hắn nghĩ Vũ Lôi Phong sẽ cực nhanh khi tháo tạ, có ai ngờ hắn lại nhanh như vậy? Thực sự khi gỡ bỏ hơn một ngàn cân trên người. Vũ Lôi Phong cảm thấy thân thể mình không khác gì một cánh hoa, thân thể nhẹ như không vậy.

Thêm với việc chạy mỗi ngày khiến cho Vũ Lôi Phong chỉ cần vận chút Nguyên Lực vào chân là đã có tốc độ vô cùng kinh khủng.

Hiện tại, các thí sinh khác mới bắt đầu nước rút về đích, sau khi cán đích, họ đều nhìn Vũ Lôi Phong với ánh mắt như nhìn quái vật. Họ rõ ràng nhất, lúc xuất phát luồng gió hắn phát ra khi chạy suýt làm họ ngã.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!