Sau một tháng khổ luyện như địa ngục, Lưu Thiên Kim gần như không về đình viện riêng của mình. Nàng hầu hết thời gian đều ở đình viện của Vũ Lôi Phong. Buổi tối cũng ngủ ở nhà hắn, Linh Nhi cùng Lưu Thiên Kim ngủ một phòng còn Vũ Lôi Phong ngủ riêng một phòng.
Vũ Lôi Phong cũng không có phản đối. Lưu Thiên Kim ở đây luôn cũng thuận tiên hơn cho việc tu luyện. Chỉ có điều trong đầu hắn vẫn mãi nghĩ về vấn đề tình cảm với Lưu Thiên Kim. Hệ thống giao cho nhiệm vụ này thật khó xử.
- Lôi Phong à, tối nay em sẽ ngủ với anh.
Linh Nhi khẽ nói với Vũ Lôi Phong.
- Sao vậy, Thiên Kim với em cãi nhau à?
Vũ Lôi Phong liền hỏi.
- Không có, tối nay em có chuyện muốn nói với anh.
Nói xong, Linh Nhi đánh mắt với Lưu Thiên Kim sau đó ôm chăn gối qua giường Vũ Lôi Phong. Lưu Thiên Kim mặt đỏ như quả cà chua, nàng cũng vội về phòng mình.
Vũ Lôi Phong không nói gì, hắn cũng đang có chuyện muốn nói với Linh Nhi.
…
Nửa đêm, cả Linh Nhi và Vũ Lôi Phong đều chưa ngủ, cả hai đều có điều muốn nói nhưng lại thôi. Thế nên cả hai đều trằn trọc lăn qua lăn lại mãi.
- Linh Nhi, em không ngủ được à?
- Lôi Phong, anh cũng không ngủ được sao?
- Linh Nhi, hồi chiều em nói có chuyện muốn nói với ta. Chuyện gì em mau nói đi.
Vũ Lôi Phong và Linh Nhi thầm nói. Họ không biết rằng có một bóng đen đang đứng ngoài cửa, âm thầm nghe lén họ. Mà thật ra chỉ có Vũ Lôi Phong không biết, Linh Nhi đã sớm phát hiện ra Lưu Thiên Kim đứng đó.
- Vừa hay, anh cũng có chuyện muốn nói với em.
Vũ Lôi Phong lại nói.
- Vậy để em nói trước.
Linh Nhi ấp a ấp úng, nàng thực sự khó khăn lăm mới nói ra được điều này.
- Lôi Phong à, trước kia anh đã từng nói cả cuộc đời này anh sẽ chỉ yêu mình em đúng không?
Vũ Lôi Phong giật mình, hắn cũng đang định nói về vẫn đề của Lưu Thiên Kim a, không lẽ cô nàng Linh Nhi này đã đoán được trước.
- Anh….
Vũ Lôi Phong đang định nói, Linh Nhi lại chen vào.
- Khoan, để em nói hết đã.
- Anh đã hứa với em là sẽ chỉ yêu mình em trong đời này, mà anh cũng đã yêu em thật lòng. Em rất biết ơn anh
Nàng nói, âm thanh nhỏ nhẹ đầy tâm tình. Nhưng cũng có trong đó sự ngây ngô của một tiểu cô nương mới biết yêu.
- Thế nhưng anh cũng cần có sự tự do. Ý em là nếu một ngày anh cảm thấy lời hứa kia làm anh khó xử hay cản trở. Anh có thể quên nó đi.
Linh Nhi nhẹ nhàng nói, nàng đã đấu tranh rất nhiều để nói ra lời này. Ở chung với Lưu Thiên Kim lâu, nàng nhìn thấy được Lưu Thiên Kim yêu Vũ Lôi Phong rất nhiều, mỗi lần nàng cùng Vũ Lôi Phong gần gũi, Lưu Thiên Kim đều u buồn nhưng không dám thể hiện ra. Linh Nhi đương nhiên cũng đã xem Lưu Thiên Kim như tỷ tỷ ruột của mình, thế nên nàng không muốn ai phải khó xử cả.
Nàng cũng cảm nhận được Vũ Lôi Phong đôi khi cũng thất thần nhìn Lưu Thiên Kim.
- Linh Nhi à, vậy em muốn nói với anh điều này sao ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!