Chương 16: Linh Nhi Cường Hãn

Vũ Lôi Vân sau hồi lâu cảm thán, hắn mới hỏi Vũ Lôi Phong.

- Lôi Phong, vừa nãy đỡ một quyền, ngươi không có làm sao chứ?

Vũ Lôi Phong mỉm cười, lúc thi triển Mạ thì bụng chính là chỗ cứng chắc nhất của hắn, vừa nãy đỡ một quyền hắn chỉ cảm thấy giống như bị con nít đấm mà thôi. Hoàn toàn không chút đau đớn nào.

- Phụ thân, ta thực sự không có việc gì, một chút cũng không.

- Tam đệ, đòn vừa rồi của ngươi là gì vậy, ta cảm giác được nó rất bất phàm a.

Vũ Lôi Danh đứng một bên hỏi, hắn cũng chứng kiến tất cả. Dĩ nhiên hắn vô cùng hiếu kì.

- Đó chỉ là những đòn thế cơ bản của một bộ quyền pháp ta nghĩ ra mà thôi. Không có gì bất phàm cả.

Sau đó, Vũ Lôi Phong dắt tay Linh Nhi, nói với nàng.

- Linh Nhi, dùng thức thứ ba Lưu Hoa Quyền nhé.

- Dạ

Linh Nhi gật đầu, nàng liền đứng thế Chảo Mã Tấn, tay thủ thế Song Long Đao.

Vũ Lôi Phong nhìn sang Vũ Lôi Danh

- Nhị ca, huynh dùng lực lượng Nhất Tú Ngũ Trọng đá Linh Nhi một cước đi, không cần nhường nàng.

Linh Nhi nghe thế trợn mắt nhìn Vũ Lôi Phong, tên này không ngờ chơi ác với nàng như vậy, về phần mọi người đã sớm ngạc nhiên lẫn nghi hoặc. Thực lực Vũ Lôi Phong họ đã chứng kiến, còn với Linh Nhi tiểu cô nương này, không ai nắm rõ. Nàng cũng chỉ 14 tuổi mà thôi. Đủ 16 tuổi mới đủ cốt cách và thể lực trở thành một Đấu Sĩ.

Vũ Lôi Danh cũng không quá câu nệ, hắn liền bước ra trước mặt Linh Nhi

- Linh Nhi, nếu không né được thì mau nói, ta sẽ dừng lại, ngàn vạn lần không thể để bị thương.

Linh Nhi gật đầu, mắt hiện chiến ý, đây là lần đầu nàng đấu với người khác. Đấu cùng Vũ Lôi Phong hắn cũng chỉ toàn bắt nạt nàng. Giờ là lúc nàng cho hắn thấy sự tiến bộ của mình.

Vũ Lôi Danh lập tức lao đến. Nguyên lực áp chế còn Nhất Trú Ngũ Trọng bạo phát. Tung một cú đá chân phải vào hông Linh Nhi.

Dù Vũ Lôi Danh áp chế thực lực, nhưng tu vi Cửu Tú không phải muốn áp chế là áp chế. Cước pháp của hắn vẫn mơ hồ kéo theo gió lốc.

- Song thủ Thiên Địa

Lập tức, khuỷu tay phải Linh Nhi đặt lên hõm khuỷu tay trong tay trái nàng, tạo thành hình chữ V, đồng thời đưa chữ V thẳng vào cú đá đang lao đến.

Chân phải của Vũ Lôi Danh nhanh chóng bị Linh Nhi bắt lấy. Đồng thời Song Thủ Thiên Địa kẹp chặt lấy không thể rút ra.

Còn không đợi Vũ Lôi Danh kịp có phản ứng. Nhân lúc cơ thể Vũ Lôi Danh vì thực hiện đòn đá mà khẽ mất trọng tâm. Linh Nhi liền xoay người sang trái, chân phải kẹp chặt chân trái của Vũ Lôi Danh.

- Đảo Nghịch Phong Thiên Địa – Tảo Địa Nghịch Lân Cước. Hạ Thủ!

Dứt lời, Song Thủ Thiên Địa đi chuyển, Khuỷu tay phải của Linh Nhi không ngờ lại đánh vào lồng ngực Vũ Lôi Danh, tuy nhiên nàng tránh khu vực Chấn Thủy, dù sao đó là ca ca của nàng trong tương lai a.

Cùng với cú thúc khuỷu tay, chân phải Linh Nhi lại đang cản vào chân trái của Vũ Lôi Danh. Mất thế đứng, Vũ Lôi Danh nhanh chóng mất đi điểm tựa, cả người giống như bị nhấc bổng lên không trung. Nhanh chóng bị đánh bay về phía sau khoảng một mét, ngã bịch ra đất.

Im lặng, cả một không khí im lặng. Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên, Vũ Lôi Uy cùng một số vị trưởng lão hộ pháp gần đó không tài nào khép miệng lại được. Đòn thế này còn tinh diệu và quỷ dị khó đoán hơn cả Vũ Lôi Phong khi nãy. Quan trọng là, Linh Nhi không hề có nguyên lực phát ra từ trong người.

- Lôi Phong. Ngươi …. Ngươi nghĩ ra thật sao?

Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh kinh ngạc hỏi.

Vũ Lôi Phong mỉm cười không nói gì. Hắn nhẹ gật đầu rồi lại không chút ngại ngùng gì mà dắt tay Linh Nhi ngồi xuống. Tiếp tục uống li trà sữa trân châu lúc nãy chưa hết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!