Sau khi nhận phần thưởng, tám người dạo quanh lãnh địa công hội một vòng.
Nói là lãnh địa công hội, thực ra chính là phiên bản thu nhỏ của một con phố trung tâm.
Ngoại trừ không có cửa hàng NPC thì các công trình công cộng đều đầy đủ, ví dụ như có cả phòng đấu giá cùng với khu hồi sinh.
Hơn nữa do đây là lãnh địa công hội đầu tiên trong game Trọng Sinh, hệ thống còn tặng cho lò rèn và phòng thí nghiệm! Điều này làm cho mọi người đều mắt tỏa sáng.
Lò rèn có thể chế tạo áo giáp, phòng thí nghiệm có thể luyện chế hợp tề và dược tề.
Hợp tề và dược tề là vật phẩm tiêu hao thường được sử dụng nhất, trang bị quần áo càng không cần phải nói, chơi game không có trang bị thì chơi con mẹ gì chứ.
Cho nên rất nhiều công hội lớn vì muốn tự cung tự cấp đều sẽ bồi dưỡng Luyện dược sư và Đoán tạo sư.
Bồi dưỡng nghề nghiệp sinh hoạt, dĩ nhiên là phải cung cấp điều kiện đầy đủ.
Ngoại trừ số lượng lớn bản vẽ và phương thuốc, nơi quan trọng nhất không gì bằng lò rèn cùng với phòng thí nghiệm.
Bởi vì hệ thống vô cùng đểu giả, xây dựng hai chỗ này vô cùng hao tốn tiền bạc, cho nên dưới tình huống bình thường ngoại trừ những công hội cực lớn thì mọi người đều thuê gian hàng tiệm rèn và hiệu thuốc của hệ thống.
Nhưng mà mọi người cũng chỉ tò mò mà thôi, bọn họ đều tự xưng mình là cao thủ, đối với họ mà nói thì nghề nghiệp sinh hoạt chính là những nghề nghiệp không đứng đắn, tất nhiên khinh thường không thèm học, vì lẽ đó mà cho dù có hai công trình này đối với bọn họ mà nói cũng chẳng khác gì trưng bày.
"Cuối cùng cũng cấp 15 con mẹ nó rồi, có đi đánh phụ bản hay không đây?
"Minh Đổ lên tiếng đề xuất. Danh Kiếm Đạo Tuyết cười khẩy nói:"Đánh phụ bản cũng không sao, thế nhưng ngươi không được làm đội trưởng, cũng không được lảm nhảm nhiều.
"
Năm đó Minh Đô từng làm đội trưởng, chỉ thị thì không có mà nói nhảm thì nhiều, khi Toàn Chân Giáo chơi game Thục Sơn thì cũng do Minh Đô nói nhảm quá nhiều, bọn họ săn BOSS lục chỉ còn 1% nữa là xong, nào ngờ chết cả đám, từ đó về sau Minh Đô bị tước đi quyền lợi làm đội trưởng suốt đời.
"Được rồi!"
Minh Đô liếc mọi người một lượt, đành hỏi: "Còn ai nữa không?"
Vô Kị và Bao Tam nói: "Dẫn chúng ta đi với! Nhà Thờ Huyết Sắc này mà không có Mục sư là sẽ không dễ đánh đâu, Xuân huynh có đi không?"
Xuân Tường nói: "Không được, ta còn có nhiệm vụ phải làm, làm xong tính tiếp.
"
"Lão Nhị thì sao?"
"Ta phải làm nhiệm vụ bảo vệ giáp chân.
"Doãn Lão Nhị nói. Minh Đô sốt ruột:"Dưới năm người không mở được phụ bản Nhà thờ Huyết Sắc đâu, các ngươi góp một chút sức được không?
Ngươi và Xuân Tường đều không đi thì ai đánh quái đây?"
Hai người chỉ vào Vương Vũ nói: "Thiết Ngưu đó, hắn có thể đánh quái được đấy!"
Vương Vũ vẫy tay: "Vừa đi vừa về đã sắp 1 giờ tới nơi, ta phải đăng xuất! "
Mọi người hiểu ra: "À vợ ngươi tan ca chứ gì! "
Vương Vũ đỏ mặt nói: "Không phải như các ngươi nghĩ đâu!"
"Biết rồi! Thôi cút đi!" Bọn họ cùng nhau giơ ngón tay thối.
"Hầy!" Vương Vũ đành thở dài đăng xuất game, Ký Ngạo nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!