Chương 38: Chuẩn Bị Trước Trận Chiến

Việc di chuyển trong game rất nhanh, bất kể là bao xa, chỉ cần một Hồi Thành Quyển một Truyền Tống Trận là có thể xong xuôi hết mọi chuyện, còn dễ dàng hơn tàu xe mệt nhọc ngoài đời thật rất nhiều.

Cũng chỉ mất thời gian vài chén rượu, Doãn Lão Nhị đã đến quán rượu.

"Ngưu thần!

"Khi vị Chiến sĩ cao lớn khôi ngô, cầm khiên lớn trong tay xông vào dõng dạc chào hỏi Vương Vũ, tất cả mọi người sửng sốt một lúc. Thằng nhóc này thực lực ra sao còn chưa nói trước được, nhưng ngược lại vẻ ngoài rất ổn đó."Ngươi chính là người đó sao...

"Vương Vũ giật mình một cái mới kịp tỉnh táo lại, cười cười đáp lại. Vương Vũ và Doãn Lão Nhị chỉ gặp mặt một lần, vẫn là lúc còn ở thôn tân thủ, lúc đó hoàn toàn không hề để ý xem thằng nhóc này trông dáng vẻ như thế nào, cho nên khi Doãn Lão Nhị vừa đến, Vương Vũ cũng không nhận ra. Doãn Lão Nhị vui vẻ nói:"Đúng đúng đúng, chính là ta!"

Nhìn thấy hai người xa lạ với nhau như vậy, mấy người Toàn Chân Giáo nhất thời không yên lòng.

"Tổ sư, Thiết Ngưu huynh có đáng tin không đó!"

"Lão phu thấy, hai người bọn họ hình như cũng không thân quen lắm...! Chắc không phải nhặt được ở ven đường đấy chứ!"

"Nghe ngươi nói kìa, chú Ngưu có thể làm ra chuyện vô căn cứ như thế sao?"

"Người khác không làm được, nhưng Thiết Ngưu hiền đệ thì không chắc, không tin chúng ta đánh cược đi!"

"Ngươi cút đi!"

Lúc này Vương Vũ đã lôi kéo Doãn Lão Nhị giới thiệu lần lượt: "Đây là Vô Kỵ, chưởng giáo Toàn Chân Giáo, đây là Xuân Tường...

"Tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo đều là đại thần trên bảng xếp hạng cấp độ. Cho nên mỗi lần nghe thấy một cái tên, Doãn Lão Nhị đều thán phục một lúc, miệng phát ra đủ loại ngôn ngữ như"Mẹ nó, bố nólinh tinh. CâuMẹ nó" kia vốn là lời mắng chửi người ta, lại khiến lòng hư vinh của mấy tên gia súc trong Toàn Chân Giáo đạt được đỉnh điểm của sự thỏa mãn, cả lũ híp mắt lại, vẻ mặt tự sướng, quả thật thoải mái dễ chịu từ đầu đến chân.

"Ngươi biết bọn họ?

"Vương Vũ thấy phản ứng của Doãn Lão Nhị như vậy, kỳ quái hỏi lại. Doãn Lão Nhị không khỏi ngưỡng mộ nói:"Kéo bảng xếp hạng cấp độ từ trên xuống dưới là biết, ai nấy đều là hào kiệt!

Toàn Chân Giáo các ngươi thật đúng là nhân tài ẩn dật, thảo nào Liên Minh Huyết Sắc cũng bị các ngươi dạy dỗ thành như vậy!

"Doãn Lão Nhị ca ngợi một lúc, lại khiến cho mấy người hả hê đắc ý một trận. Minh Đô miệng hay nói nhảm cũng đứng bên cạnh Thiết Ngưu nói:"Thiết Ngưu này, bạn ngươi còn biết làm người hơn ngươi đấy!"

Mọi người ào ào hùa theo: "Không sai, Toàn Chân Giáo chúng ta chính là khuyết thiếu người tài như vậy! Nếu thực lực đủ tiêu chuẩn, người anh em này chính là hội viên thường trú của Toàn Chân Giáo chúng ta!"

"Hì hì!

"Doãn Lão Nhị cười hì hì, không trả lời. Toàn Chân Giáo nổi tiếng ở bên ngoài, Doãn Lão Nhị cũng đã từng nghe thấy. Vương Vũ nói với Doãn Lão Nhị:"Đừng thấy họ mặt dày quê mùa thô lỗ, thật ra phẩm chất cá nhân cũng tạm được! Đừng sợ!"

Vô Kỵ vốn tính tình tốt từ trước đến nay gật đầu: "Đúng vậy, tất cả đều là do bên ngoài hiểu lầm giáo ta, không biết vị huynh đệ này tên họ là gì?"

"Ta tên là Doãn Lão Nhị!"

"Ồ." Mọi người hơi ngẩn ra, đồng thanh ngâm dài một tiếng: "Chiến sĩ khiên thuẫn đứng đầu server trong nước, hóa ra người anh em này cũng là một hào kiệt đó!"

Dù sao Doãn Lão Nhị cũng là nhân vật nổi tiếng trên bảng xếp hạng, cho nên khi nghe thấy tên Doãn Lão Nhị mọi người cũng hơi kinh ngạc một chút, có điều mấy người suy nghĩ lại, cảm thấy loại người trâu bò như Thiết Ngưu, nếu đã kết giao bạn bè thì đương nhiên cũng phải là loại cao thủ đỉnh cao như bản thân hắn, lập tức thoải mái hơn nhiều.

Doãn Lão Nhị đỏ mặt nói: "Không dám nhận không dám nhận, so với các vị thì ta vẫn còn kém xa lắm! Ta đã từng nhìn thấy bản lĩnh của Ngưu thần rồi!

"Xem ra Doãn Lão Nhị đã cho rằng tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo đều là loại cao thủ như Vương Vũ kia rồi. Mọi người nghe vậy, biểu cảm trên mặt hơi cứng lại, nụ cười trở nên vô cùng gượng gạo. Vô Kỵ ha ha cười nói:"Cái đó, lão Nhị này, Thiết Ngưu bảo ngươi đến đây, có nói cho ngươi biết là có chuyện gì không?"

"Chưa nói, Ngưu thần gọi ta tới thì ta tới thôi!

"Doãn Lão Nhị trả lời rất thành thật. Vô Kỵ nói:"Là thế này, công hội chúng ta định nhận một nhiệm vụ, nhiệm vụ này rất khó khăn, ở giai đoạn hiện nay gần như không thể khiêu chiến được, nhưng người của Toàn Chân Giáo chúng ta lại rất muốn thử thách bản thân mình, cho nên nếu ngươi không muốn mạo hiểm với chúng ta thì bây giờ rút lui vẫn còn kịp..."

Doãn Lão Nhị cười nói:

"Chuyện gì vậy? Nói nghiêm túc như thế, game mà thôi, chết thì cũng chỉ mất 10% kinh nghiệm, sợ cái lông gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!