"Ngươi!!!!"
Đám người kia nghe Vương Vũ nói vậy, cả đám đều hừng hực lửa giận, bốc lên tận đỉnh đầu.
Người của Liên Minh Huyết Sắc vốn đông và mạnh, trước nay vốn rất hùng mạng trong các game online.
Với tính cách của bọn họ, dám động tới người của Liên Minh Huyết Sắc, hoàn toàn không cần ngồi lại bàn bạc, bọn họ đã triển khai việc truy sát khắp thành từ lâu rồi!
Bọn họ tìm Vương Vũ nói chuyện, một là vì thanh danh đệ nhất cao thủ của Vương Vũ, hai là không muốn đắc tội quá với Toàn Chân Giáo.
Cho nên chỉ cần Vương Vũ chịu cúi đầu nhận sai, chuyện này bọn họ sẽ cho qua!
Ai ngờ Vương Vũ lại không biết điều như vậy, muốn hắn tỏ thái độ, hắn lại tặng lại một câu "muốn cảm ơn thì khỏi cần!
"Giết người rồi lại còn bảo là khỏi cần cảm ơn, thằng này rốt cuộc kiêu ngạo cỡ nào! Ngay cả vẻ mặt Huyết Sắc Tường Vi cũng có phần không chịu nổi, bèn lôi kéo Vương Vũ, nói:"Đại thần Thiết Ngưu, Chiến Kỳ đại ca rất dễ nói chuyện, chỉ cần ngươi chịu nhận sai, Chiến Kỳ sẽ bỏ qua chuyện này, chúng ta vẫn qua lại như trước, có được không?"
Vương Vũ trừng mắt chất vấn lại:
"Bảo ta nhận sai? Vô duyên vô cớ ra tay đánh con gái mà lại còn có lý hả?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ cố nén giận, hỏi: "Vậy đại thần Thiết Ngưu cảm thấy chuyện này nên giải quyết thế nào?"
Vương Vũ chỉ vào Chim Thiên Đường, nói: "Rất đơn giản, bảo tên nhóc này ra xin lỗi bạn của ta! Ta sẽ không truy cứu nữa!
"Vương Vũ đương nhiên không muốn trở mặt hoàn toàn với Huyết Sắc Chiến Kỳ, dù sao bốn cô gái kia còn muốn dựa vào người ta để kiếm cơm, nhưng Vương Vũ chính là kẻ cứng đầu, cho là như thế nào thì là thế đó, vô duyên vô cớ đánh người chính là không đúng! Mặc kệ sau lưng mày có công hội gì, nếu đã tới đây nói chuyện, chắc chắn không thể thiếu chuyện xin lỗi được! Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy thì không thể kìm nén được cơn giận trong lòng:"Nếu không xin lỗi thì sao?"
Vương Vũ thản nhiên đáp: "Vậy người của Liên Minh Huyết Sắc khỏi sống trong thành Dư Huy này nữa!"
"Con mẹ nó, ngươi thực sự cho mình là đại thần rồi à!
"Lúc này Huyết Sắc Tu La hét lên, rút kiếm, lao qua bàn, vung kiếm định chém vào đầu Vương Vũ. Không cho kẻ này kẻ kia sống trong game nữa là câu cửa miệng mà Liên Minh Huyết Sắc thường hay nói với người khác, không ngờ Vương Vũ chỉ là một người mà lại dám ngông ngênh nói lời này. Lúc Vương Vũ tiến vào, Huyết Sắc Tu La đã bị Vương Vũ khinh bỉ, bây giờ không nhịn được nên mới ra tay trước."Hừ!" Vương Vũ cười khẩy một tiếng! Hắn nghiêng đầu, né tránh thanh kiếm của Huyết Sắc Tu La, sau đó nhanh chóng giơ tay phải ra bắt lấy cổ tay Huyết Sắc Tu La, vặn một cái thật mạnh! May mắn là đây chỉ là game, nếu ở hiện thực, tay này của Huyết Sắc Tu La coi như phế luôn rồi!
Huyết Sắc Tu La bị vặn tay như vậy, bất giác buông bàn tay đang cầm kiếm ra.
Vương Vũ tiện tay vớt lấy thanh kiếm, giơ kiếm đâm thẳng vào cổ Huyết Sắc Tu La.
- 887!
Huyết Sắc Tu La là Chiến sĩ vũ khí, máu không nhiều lắm, bị đánh thành vệt sáng trắng ngay tại trận!
Tất cả người ngồi đây đều khiếp sợ!!
Giết chết chỉ trong một chiêu!!
Mặc dù là giai đoạn đầu của game, chuyện giết ngay lập tức này không phải là chưa xảy ra bao giờ, nhưng Vương Vũ dựa vào nghề nghiệp Võ sư đánh đấm dựa vào liên kích, sát thương siêu cao này vẫn khiến mọi người phải khiếp sợ.
Nên biết rằng Huyết Sắc Tu La có thể ngồi ở bàn đàm phán này, ắt hẳn là cao thủ tâm phúc của Huyết Sắc Chiến Kỳ, thế mà lại không đỡ nổi dù chỉ một hiệp.
Điều càng khiến người ngồi đây khiếp sợ là Thiết Ngưu này thật sự dám ra tay với người của Liên Minh Huyết Sắc.
Lại còn cướp vũ khí từ tay của Huyết Sắc Tu La!
Không phải đồ đạc trong game đều rớt ra sao? Sao lại có chuyện cướp trang bị thế này? Đúng là chưa thấy bao giờ!
Người bên Huyết Sắc Chiến Kỳ đều ngơ ngác cả ra.
Bọn họ biết món vũ khí này của Huyết Sắc Tu La.
Đội tinh nhuệ của Liên Minh Huyết Sắc vất vả lắm mới săn được một con BOSS cấp 15, may mắn sao nhặt được một trang bị như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!