"Oa, có chuyện gì vậy!!!"
Đồng Mẫn Mẫn hoảng hốt la lên. Chỉ thấy dưới chân truyền đến từng trận dư chấn mãnh liệt, lung lắc dữ dội khiến nàng che miệng buồn nôn.
Ụa, giật còn hơn là ngồi tàu lượn siêu tốc nữa!
Aahhh..!!!!
Bất ngờ một tiếng hét thảm vang lên, Đồng Mẫn Mẫn giật phắng người quay sang nhìn. Nàng kinh ngạc trừng to mắt.
Chỉ thấy Cố Ngạc Thiền Vũ co người ôm ngực nằm quằn quại trên đất, một trong hai vị tướng lĩnh đang giẫm lên lòng bàn tay y. Rắc một tiếng, đem tay trái của y triệt để phế bỏ.
Mặt Cố Ngạc Thiền Vũ nháy mắt trắng bệch, cơ thể giật lên một cái nuốt nghẹn tiếng kêu đau vào trong. Y cắn môi đến bật máu, nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép y mở miệng cầu cứu bất kì người nào, cho dù đối diện với mũi thương sắp xuyên thẳng qua người y.
Sư đệ!!!
Tiêu Mặc Phùng nóng nảy gào lên một tiếng, hắn gấp đến độ sắp không giữ được bình tĩnh để ứng chiến với Xích Ái Bá Cơ. Trường thương linh hoạt nhân lúc Tiêu Mặc Phùng phân tán sự chú ý đả một kích vào bên vai trái hắn.
Tiêu Mặc Phùng gầm nhẹ một tiếng ôm bả vai lùi lại, máu ồ ạt theo kẽ tay chảy ra khiến chúng đệ tử trông thấy một phen thất thanh la lên, muốn tiến tới thì bị đám xương khô chặn lại. Xích Ái Bá Cơ một bước áp sát.
Không còn cách nào khác để duy trì thế trận, Tiêu Mặc Phùng đành đưa người ra tiếp chưởng, nhưng đồng thời cũng đánh cho Xích Ái Bá Cơ lui xa kéo dài khoảng cách.
Bên môi tràn ra ít máu, Tiêu Mặc Phùng cũng không quản, nâng tay xuất ra pháp khí.
Chỉ thấy trước mắt chớp loé một tia hàn quang, còn chưa kịp nhìn kĩ nó là gì, Xích Ái Bá Cơ đã theo bản năng nghiêng đầu tránh né. Trượt mục tiêu, nó nhanh chóng thuận theo lực kéo về trở lại trong tầm tay của Tiêu Mặc Phùng.
Tia sáng bạc phản chiếu dưới ánh mặt trời, chạy dọc trên thân xích thon dài và mảnh. Hai đầu xích được gắn quả tạ bằng đồng to bằng quả cảm, thiết kế tinh xảo vô cùng công phu làm nổi bật ám văn trên đầu mỗi quả tạ. Thoạt nhìn chúng có vẻ nhỏ nhắn vô hại, nhưng kì thật đã được ếm bùa Ngàn Cân bên trong.
Chỉ cần xui xẻo lãnh phải một cú như thế, cam đoan không gặp ông bà tổ tiên thì cũng phải dưỡng lão dài dài.
Tiêu Mặc Phùng vung xích, khéo léo nhưng không kém phần hung mãnh. Trong một tích tắc lao thẳng về phía Xích Ái Bá Cơ, không buông tha dù chỉ một giây truy kích hắn.
Nhảy, né, nghiêng người tránh.
Xích Ái Bá Cơ thuần thục làm một loạt động tác trôi chảy. Nếu đổi lại là người khác lâm vào tình cảnh này, chắc chắn sẽ không chịu nổi thế tấn công mãnh liệt của Tiêu Mặc Phùng. Bất quá, Xích Ái Bá Cơ không nghĩ sẽ đứng yên chịu trận.
Hắn tung người lộn vòng ra sau, tinh quang chợt loé, mũi thương ẩn phía dưới cơ thể lao lên ý đồ muốn chẻ đôi đầu quả tạ đang bay tới. Nhưng pháp khí của Tiêu trưởng môn há có thể là thứ tầm thường, so thần binh lợi khí nó còn muốn chắc hơn, hoạ chăng chỉ có lửa trời mới mong nung chảy được nó.
Nhất thời, trên không lại diễn ra một màn đối kháng giữa xích và thương.
Mặc dù kịch chiến với Xích Ái Bá Cơ, Tiêu Mặc Phùng vẫn không quên liếc về phía Cố Ngạc Thiền Vũ. Hắn gấp gáp di chuyển trận chiến về phía y, khi thấy mũi thương cách sư đệ chỉ tầm vài phân nữa. Đáy mắt Tiêu Mặc Phùng không giấu được sự hoảng hốt.
Sư đệ..
Écc..!!!!
Theo một tiếng gầm rú kinh thiên động địa, tất cả mọi người ăn ý dừng lại toàn bộ động tác.
Giỗ nhà ai mà cắt tiết heo linh đình quá, heo kêu xa cả một vùng trời.
Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ, nhịn không được mà rơi rớt nước miếng.
Giờ mà được mời vào bàn giỗ thì tốt quá, ăn nhậu no say rồi kéo nhau ra chiến thêm mấy hiệp nữa.
Quẹt miệng, ai nấy ngó nghiêng nhìn quanh tìm xem nơi phát ra tiếng mổ heo. Không tìm thì thôi, tìm rồi thì thấy.. một cái bàn tọa to tướng chổng lên trời.
Mọi người:... Mông của nhà ai thì mau hốt hàng vào, đừng cản trở mỹ quan đô thị như thế!
Chỉ thấy người nọ ôm mông nằm run rẩy trên đất, một cô bé tiến tới đạp mông hắn một cái khiến hắn lăn tròn sang bên. Sau khi soi ống kính cận cảnh để nhìn xem là con nhà ai mà bạo lực như thế, đạo diễn kinh ngạc ồ lên một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!