"Yêu nghiệt! Hôm nay không phải ngươi chết thì là ta chết!"
Theo quả cầu ngày một lớn dần bên dưới tay của Cố Ngạc Thiền Vũ, từng xung động năng lượng lan toả quanh người y, tóc không gió mà nhẹ nhàng phiêu động.
Cố Ngạc Thiền Vũ lúc này, toả ra khí tức đầy nguy hiểm.
Đám đông hiếu kì bu lại coi càng nhiều, còn vẫy vẫy gọi anh em bà con đến đây. Ồ, giờ thì cả làng cùng nhau đi hóng chuyện nha!
Nhận thấy sự tình không ổn, người trước mắt có khả năng đã bị nàng chọc điên. Đồng Mẫn Mẫn thức thời xua tay, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng liên thanh.
"Bình tĩnh, bình tĩnh. Quân tử động khẩu không động thủ, nam nhân không ra tay đánh nữ nhân. Ta hiện tại không chỉ là mầm non của tổ quốc, mà tương lai không xa còn là nữ nhân đảm đương trách nhiệm duy trì nòi giống cho nước nhà. Ngươi mà đánh ta là mang nhục cả đời đó nha!" Ác, sao mặt y còn khó coi hơn hồi nãy nữa vậy?
Chậc chậc, cái gọi là Đổ thêm dầu vào lửa chính là đây!
Đáy mắt loé lên tia sáng lạnh, Cố Ngạc Thiền Vũ không do dự đánh một chưởng về phía nàng.
Đồng Mẫn Mẫn ngoác mồm. Phang thiệt hả thím?
Đồng Du nhíu mày. Ăn có một bữa cơm mà cũng không yên!
Sí Nguyệt ve phẩy đuôi. Biết ngay thế nào rồi cũng có chuyện!
Đằng Khả Dật từ tốn.. tiếp tục lột chuối!
Minh và Tường bật ngón cái. Chủ nhân uy vũ!
Mỗ sói bẻ ngòi bút. Lạy các thánh, làm ơn tập trung vào tình huống dùm cái!
Ầm!!
Tiếng nổ vang lên như sấm rền bên tai, mọi người la hét tháo chạy khỏi khách điếm như ong vỡ tổ, loạn thành một đoàn.
Cố Ngạc Thiền Vũ vì nóng giận mà ra tay huỷ khách điếm, còn chưa hết, nóng giận đánh thêm vài đòn mạnh mẽ khơi bụi bay mịt mù. Hai mắt đỏ đậm, một thân lệ khí kinh người, khiến đám đệ tử Khải Thanh phái trông mà hãi hùng chết sững, không thể tin được đây là vị sư thúc kiêu ngạo của bọn họ.
Bụi tan, hiện ra chính là gương mặt không nén được giận dữ của Tiêu Mặc Phùng. Cố Ngạc Thiền Vũ nhất thời tỉnh táo.
"Đệ thật hồ nháo, ngay cả nơi này mà cũng làm loạn cho được."
Thì ra ngay lúc Cố Ngạc Thiền Vũ ra đòn, Tiêu Mặc Phùng đã khinh công đến tiếp chưởng. Hắn không muốn sư đệ vì nhất thời hồ đồ mà phạm tội sát sinh, huống hồ vẫn chưa chứng minh được cô bé đang đứng
-sau
-lưng
-ôm
-mông hắn này có thật là Đồng Mẫn Mẫn kia không, hắn không thể để y lạm sát người vô tội.
Đang đứng
-sau
-lưng
-ôm
-mông Tiêu Mặc Phùng, Đồng Mẫn Mẫn không khỏi thở phào một hơi.
Lạy hồn, suýt nữa thì chết! Cái tên bánh bao đại thối kia ăn nhầm thuốc pháo hay sao mà nổ ghê vậy, hại nàng mém tí nữa thì dính chưởng. Vẫn là Tiêu trưởng môn uy vũ, không tiếc sinh mạng liều mình bảo vệ nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!