Chương 5: (Vô Đề)

Ta vô cùng xấu hổ. Ngày nào cũng ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn. Sao có thể không nặng thêm được. Ta chưa kịp mở miệng, đã nghe tam hoàng tử nói tiếp:

"Ta và Lan trắc phi, không phải như nàng nghĩ đâu. Nàng ấy chí hướng cao xa, không phải nơi này có thể giữ chân nàng ấy."

Hả? Chẳng lẽ tam hoàng tử lại là đơn phương tương tư? Ta nghi hoặc nhìn hắn. 

Tam hoàng tử mỉm cười:

"Tin hay không, nàng gặp nàng ấy sẽ biết. Còn nữa, sau này đừng gọi ta là điện hạ. Gọi ta là Tử An." 

Biểu tự của tam hoàng tử?

Đây là thứ ta có thể gọi sao? 

Ta do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn khẽ gọi: Tử An. 

Tam hoàng tử ôm eo ta, vô cùng hài lòng.

"Tốt. Về sau ta sẽ gọi nàng là Vãn Vãn." 

Tam hoàng tử vậy mà biết tên ta? Ta kinh ngạc. Tam hoàng tử thấy vậy nhướng mày nhìn ta:

"Sao, nàng cho rằng ta ngay cả tên họ của trắc phi mình cũng không biết sao? Giang Thính Vãn, nàng xem phu quân của mình là kẻ vô dụng quá rồi đấy!"

Tam hoàng tử ôm chặt ta không cho ta chạy.

Ta ở trong phòng hắn trò chuyện hồi lâu. Đến giờ dùng bữa tối, hắn gọi cả Lan trắc phi đến. Vừa gặp Lan trắc phi, ta liền biết tam hoàng tử không lừa ta. Lan trắc phi rất cao ráo, ngũ quan ngay thẳng, toát lên vẻ anh khí.

Thân hình không giống các tiểu thư khuê các ở Trường An, nàng ấy lưng thẳng tắp, khỏe mạnh rắn chắc. Nàng ấy trước mặt tam hoàng tử không kiêu ngạo không siểm nịnh, ánh mắt nhìn hắn chính trực tự nhiên.

Không giống phu thê.

Giống cấp trên cấp dưới hơn. Cứ như thể giây tiếp theo nàng ấy sẽ báo cáo công việc với tam hoàng tử vậy. 

Nàng ấy hành lễ với tam hoàng tử, sau đó nhìn ta hồi lâu:

"Vị này chắc hẳn là Vãn trắc phi mà tam hoàng tử thường nhắc đến?" 

Ta có chút căng thẳng.

Giây tiếp theo, Lan trắc phi đưa tay xoa đầu ta:

"Vãn trắc phi... trông rất giống muội muội của ta." 

Khóe môi nàng ấy nở nụ cười, nhưng trong mắt lại có chút buồn. Ta ngơ ngác nhìn nàng ấy, không biết nên đáp lại thế nào. Tam hoàng tử khẽ ho một tiếng:

"Dùng bữa thôi, sắp nguội rồi." 

Cuối cùng cũng được ăn cơm.

Ta không khách khí ngồi xuống, cầm lấy một cái đùi gà gặm. Đang ăn ngon lành, lại nghe tam hoàng tử nói với Lan trắc phi:

"Ăn xong, tối nay ta đến chỗ nàng." 

Tay ta khựng lại.

Tam hoàng tử nói tiếp:

"Thỉnh thoảng cũng phải giả vờ một chút." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!