Chương 34: Một chiêu định sinh tử!

Kể từ mùng chín tháng ba năm ngoái, sau khi Cửu Tôn xảy ra chuyện, Lão nguyên soái Thu Kiếm Hàn liền không có đêm nào ngủ yên giấc.

Mỗi khi đêm đến, lão lại không tự chủ nhớ đến việc này rồi theo thói quen cất tiếng thở dài. Đi cùng với tiếng thở dài đó là vô số mạch suy nghĩ ngổn ngang như thủy triều ùa về.

Cái chết của Cửu Tôn, tuyệt đối là một âm mưu khổng lồ.

Đằng sau cái âm mưu khổng lồ này là những mối liên hệ vô cùng rộng lớn và phức tạp. Phức tạp đến mức mỗi một lần nhớ đến lão lại thêm một lần hãi hùng kinh tâm.

Trải qua cẩn thận điều tra hơn một năm mà cũng chỉ bắt được vài con cá nhỏ râu ria.

"Phía quân đội, chắc chắn có nội gian, hơn nữa lại còn là kẻ quyền cao chức trọng. Đám triều thần kia cũng không ngoại lệ. Về phần Hoàng tộc...".

Lão nguyên soái càng nghĩ càng xoắn xuýt. Lão cảm giác đầu mình sắp nổ tung:

"... cũng có phần đi. Về phần những quốc gia và thế lực khác, không cần bàn cãi, tất nhiên cũng đều tham dự!"

Nương theo ánh trăng, Vương tiên sinh dạo bước đi tới.

"Nguyên soái còn chưa ngủ sao?".

"Loạn trong giặc ngoài khó bề phân biệt, tình huống như thế lão phu ngủ cách nào được!".

Thu Kiếm Hàn thở dài một hơi thật sâu, tiếp đó buông một câu không đầu không đuôi:

"Có tin tức không?"

"Không có."

Vương tiên sinh nhíu mày đáp:

"Những người kia... không muốn giao thiệp với bất kỳ ai. Sau khi cự tuyệt liên hệ từ lần trước, bọn hắn đột nhiên biến mất... Tựa hồ là bốc hơi khỏi thế gian vậy..."

"Haiz.....!"

Lão nguyên soái lại thật sâu thở dài. Tiếp đó lẩm bẩm:

"Mối thù của Cửu Tôn còn chưa báo thì những người này chắc chắn sẽ không lộ diện... Chỉ tiếc..."

Vương tiên sinh nghe xong lời lẩm bẩm của Lão nguyên soái thì trầm mặc, một lúc sau mới nói:

"Bọn họ mặc dù biến mất, nhưng có không ít vết tích để lại. Từ những vết tích này, có thể kết luận, những người này từ đầu đến cuối đều luôn tích cực hành động..."

"Đó là đương nhiên, cái chết của Cửu Tôn vô cùng kỳ quặc. Bọn họ không tìm cách báo thù mới lạ!"

Đối với tin tức này, Lão nguyên soái không hề cảm thấy kinh ngạc:

"Cửu Thiên vốn là một mạng lưới tình báo rời rạc. Mỗi người một mảnh trời riêng. Cái chết của Cửu Tôn là cơ hội duy nhất để Cửu Trọng Thiên(1) này hoàn toàn dung hợp lại với nhau thành một tổ chức bền như sắt thép."

"Ngoại trừ Cửu Tôn, bọn hắn sẽ không nghe theo hiệu lệnh của bất kỳ ai!"

Lão nguyên soái tiếp tục nói lên phán đoán của mình:

"Hiện tại, bọn hắn cự tuyệt đối ngoại, theo thời gian trôi qua sẽ dần thoát khỏi tầm mắt của triều đình, trở thành một lực lượng mang tính chất giang hồ. Kể từ đó, hoàn toàn ẩn núp dưới mặt đất(2). Và cũng sẽ tạo thành một lực lượng ngầm khổng lồ, bao quát toàn bộ Thiên Huyền Đại Lục... Điều này, không biết là phúc hay vẫn là họa."

Sau khi nói xong, Lão nguyên soái Thu Kiếm Hàn phát hiện, Vương tiên sinh một bộ muốn nói lại thôi. Liền hỏi:

"Vương huynh đệ có gì muốn nói sao?"

Vương tiên sinh ngập ngừng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!