(Giang hồ quanh năm nhuốm máu, Thùy Thiên Vân không chết)
Dịch Giả: Thiều Bàn Tử
Vân Dương thắng lợi trở về.
Mặt mày hớn hở đi ra khỏi tửu lâu, thất đại công tử phía sau hắn vẻ mặt xanh xao đưa tiễn: "Vân thiếu gia đi thong thả, chúng ta lần sau lại tụ họp..."
Sau khi nhìn thấy thân ảnh Vân Dương đi mất, bảy người mới thở phào nhẹ nhõm.
"Ngu! Đại ngu a!" Mã công tử cắn răng nghiến lợi nước mắt chảy ròng: "Ta phải làm sao kiếm về 200 vạn đây?"
Mặt khác sáu vị công tử liếc mắt nhìn nhau, trong lòng lại mừng thầm.
Ta mặc dù không may, nhưng... Còn có một tên so với ta con xui xẻo hơn nha!
Nghĩ như vậy, hào hứng liền tăng vọt: "Tới tới tới, tối nay không say không về! Lão bản! Mang thêm một trăm dĩa thức ăn! Hắn bao a, lão tử muốn ăn tới khi hồi vốn!"
Như ong vỡ tổ lại tuôn trở về.
Cả đám ăn như hổ đói khiến Tần công tử mời khách nhìn vào sắc mặt liền trắng bệch, vừa tức vừa gấp nói: "Ăn cho bể bụng hả, đều xéo ngay cho ta..."
Hắn vội vàng đuổi khách.....
Trong ngực Lão Mai tràn đầy ngân phiếu, đi sau lưng Vân Dương.
Trong lòng nghi hoặc.
Bảy vị công tử này, người nào không phải dạng ngang ngược càng rỡ? Tên nào không phải dạng vô pháp vô thiên? Làm sao biết nghe lời như vậy?
Chỉ một năm nay thôi, bọn hắn đã bị ăn chẹt hai lần...
Chớ đừng nói chi tới trước đó.
Công tử đến cùng nắm trong tay nhược điểm gì của bọn hắn?
"Trong này có 600 vạn, về phía mấy bên kia, ngươi tự phân phối cho tốt." Vân Dương vừa đi, một bên phân phó nói: "Việc gì nên chú ý, ngươi cũng đã rõ không cần ta nhắc thêm."
Lão Mai nghiêm nghị nói: "Công tử yên tâm, lão nô minh bạch."
Vân Dương gật gật đầu.
Vừa đi vừa nói chuyện chả mấy chốc đã đến cửa Vân phủ
Vân Dương ngẩng đầu, nhìn bốn chữ lớn trên bảng hiệu, cười cười, sau đó nhanh chân bước vào cửa.
Thiên Ngoại Chi Vân.
Bốn chữ lớn lóng lánh kim quang, tấm bảng ở cửa chính Vân phủ. Chính là do đương kim hoàng đế bệ hạ tự viết, đối với Thần Long Vân Hầu có kính ý chí cao.
Đại môn chậm rãi đóng lại.
Bên ngoài, xa xôi truyền tới tiếng kêu của một người: "... Ngọc Đường Cửu Tôn, anh hùng thiên hạ. Cả nước ai điếu, đưa ta anh linh. Mùng chín tháng ba, Anh Hồn trước điện. Chém giết gian nịnh, tế ta anh linh. Anh linh thường tại, chính khí trường tồn..."
Vô số người sắc mặt nặng nề, có quan viên, có quân đội tướng lĩnh, binh sĩ, lê dân bách tính... Biển người nhao nhao tuôn hướng cửa hàng hoa tươi, hương nến,...
Thiên Đường thành tất cả hương nến, chiều hôm nay, toàn bộ bán sạch.
Có tiếng khóc mơ hồ, ẩn ẩn vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!