Trên mặt Vân Dương hơi lộ ra vẻ thất vọng, gật đầu nói:
- Nha... Vậy ta chọn gốc Tử Tinh Thược Dược này đi.
Chiến Vô Phi còn chưa kịp giới thiệu công hiệu cụ thể của Tử Tinh Thược Dược, thế mà Vân Dương đã chọn. Không khỏi lập tức ngây ngẩn cả người.
- Phốc... Khụ khụ khụ... Ba vị phó điện chủ, một vị Đại trưởng lão bỗng nhiên cúi đầu xuống, kiềm chế không nổi suýt nữa phun ra ngoài.
Thật sự là vẻ mặt điện chủ đại nhân lúc này rất cổ quái.
Mặt mũi Chiến Vô Phi tràn đầy vui mừng và ôn hòa, cười ha ha một tiếng, nói:
- Sao Vân chưởng môn không suy nghĩ thêm chút nữa? Nếu là không hài lòng. Chúng ta vẫn có thể thương lượng lại.
- Đâu có đâu có, lựa chọn thứ ba làm ta rất hài lòng. Vẻ mặt Vân Dương thành thật nói ra:
- Con người của ta, trời sinh đã ưa thích linh căn linh dược, đối với bất kỳ linh căn linh dược nào, đều cực kì vừa ý. Mặc dù đây là lần đầu tiên ta nghe được Tử Tinh Thược Dược này. Trước đó cũng không có gặp qua, nhưng đối với ta mà nói, có thể nhìn thấy một gốc linh dược sinh trưởng, loại vui thú này cũng đã là... Rất tốt đẹp.
Chiến Vô Phi theo bản năng co quắp khóe miệng một chút, cảm giác sâu sắc tiểu tử này thật sự khác biệt với người khác, lại hoặc là quá không bình thường.
Chính mình lại không thể cảm nhận rõ ràng con hàng này là thật sự ngay thẳng hay là diễn kỹ đầy người.
Có vẻ như không thể làm gì, thậm chí là bắt buộc không thể không chọn bừa một cái, nhưng lại trực tiếp chọn lấy một loại đáng giá nhất trong ba loại lựa chọn.
Tử Tinh Thược Dược.
Cái tên Tử Tinh Thược Dược này, đoán chừng chỉ có rất ít người nghe nói qua, lại không có nghĩa là nó bình thường không có gì lạ, bởi vì nó còn có một cái tên khác, một danh tự khác ai cũng nghe như sấm bên tai: Luyện Thần Hoa!
Luyện Thần Hoa, mộng ảo tuyệt phẩm linh thực trên Huyền Hoàng giới, không phải đỉnh cấp tu giả không ai dùng, bởi vì hiệu dụng của nó chỉ có một, sau khi phục dụng, hồn phách vĩnh cố.
Phần công hiệu này đối với tu giả cấp thấp mà nói, quá cao cấp, bản thân vĩnh viễn không thể chạm đến, cho dù biết được, căn bản cũng là vô dụng.
Nhưng đối với tu giả cấp cao mà nói, không khác gì có được hai cái mạng!
Cái gọi là hồn phách vĩnh cố, chính là cho dù nhục thân người dùng bị người khác trực tiếp đập nát, hồn phách vẫn có thể vĩnh cửu tại thế, không rơi vào luân hồi. Thậm chí, cho dù là bị người dùng hỏa diễm do Thánh Quân tôi luyện thiêu đốt, cũng khó có thể tạo thành tổn hại quá lớn đối với linh hồn.
Hơn nữa, cho dù là trực tiếp đánh nát linh hồn thành cặn bã. Phiêu tán khắp ngũ hồ tứ hải, thời gian dài trôi qua, cuối cùng hồn phách cũng có thể tụ tập lần nữa, và còn chậm rãi thành hình.
Phục dụng Luyện Thần Hoa, chẳng khác nào là Bất Tử Chi Thân.
Mà trong loại trạng thái này, dùng cho đoạt xá trùng sinh, càng không có gì bất lợi, chẳng những sẽ không xuất hiện tình huống như là linh hồn không thể dung hợp, ngược lại có thể trực tiếp diệt trừ linh hồn vốn có trong thể xác bị đoạt xá, tiến tới giữ lại toàn bộ lực lượng linh hồn của bản thân, sau đó tiến bước tu đạo, tuyệt không trở ngại, thuận buồm xuôi gió.
Nhìn chung toàn bộ Huyền Hoàng giới, linh dược có quan hệ với thần hồn vĩnh cố, giữa cả thế gian, chỉ thế thôi!
Truyền thuyết thế gian này ban đầu cũng không có loại linh dược này, là do một vị đại năng thông thiên, cảm thấy sắp đến thời điểm vẫn lạc, không thể phục sinh, mãi đến sau khi đăng đỉnh, truyền đạo tinh không, lăng không sáng tạo ra loại linh dược này, thải khắp Huyền Hoàng giới, thành toàn cho hậu nhân về sau đạt được, sẽ không còn xuất hiện lọai bi kịch chính mình trải qua lúc trước.
Mà dạng Thần phẩm mộng ảo này, Thánh Tâm điện chẳng qua cũng chỉ có được hai gốc mà thôi. Thân là điện chủ, xưa nay Chiến Vô Phi đều xem như trân bảo.
Mà người nào đó không muốn để trọng bảo bị long đong, thỉnh thoảng lại muốn lấy ra khoe khoang đắc ý... Cho nên mỗi lần gặp được loại sự tình này, kiểu gì cũng sẽ đổi một danh tự khác rồi bày ra một chút, người được thưởng đều không ngoại lệ, tất cả đều tùy tiện lựa chọn một loại ban thưởng trong mấy lựa chọn khác, làm sao cũng sẽ không chọn lấy một gốc linh dược căn bản cũng không biết có tác dụng gì, ngay cả danh tự cũng không có tiếng tăm gì, cứ thế mà bỏ lỡ cơ duyên...
Tự nhiên sẽ càng không biết, Chiến Vô Phi lại vì thế mà trong lòng mừng thầm thật lâu...
Đơn giản vẫn là một câu, đây căn bản là do đam mê tà ác của Chiến Vô Phi quấy phá, ta bày ở trước mặt ngươi một vật cực kỳ trân quý, chính là đưa cho ngươi thiên đại cơ duyên, ngươi bỏ qua, còn có thể trách ai?
Loại cảm giác thoải mái này, một mực tồn tại.
Cơ bản mỗi một lần, Chiến Vô Phi đều có thể vui sướng rất lâu sau mọi chuyện, cơ hồ đã tạo thành thói quen...
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, lần này lấy ra lại gặp phải một tên hiếm thấy như Vân Dương, dùng vẻ mặt bất đắc dĩ, lấy đi một gốc linh thực quý giá nhất của Thánh Tâm điện, nguyên cả Thánh Tâm điện mới có hai gốc linh thực này a!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!