Chương 54: Nguyên thân

Nguyên thân của hắn đã bị phát hiện...

Chạng vạng, Yêu tướng dẫn ba mỹ nhân bị đánh ngất ở cửa phòng, sắc mặt âm trầm cảnh cáo: "Không ai được phép nói ra chuyện đã xảy ra tối nay. Để ta bắt được, nhất định sẽ giết chết cô ta."

Ba mỹ nhân không dám làm trái ý gã, liên thanh đáp lời.

Trong lòng mọi người đều rõ ràng, nếu để sơn chủ biết được Yêu tướng gây họa, tự tiện giữ người không rõ lai lịch ở trong cung, còn để nàng không biết đã chạy trốn đi nơi nào, chắc chắn sơn chủ sẽ tức giận.

Yêu tướng tên Lao Hà, là một tên hàng binh, ngay từ khi đi theo tiền sơn chủ, gã đã quen nịnh nọt, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã với sơn chủ đời trước nên rất được trọng dụng.

Theo Lao Hà, Yêu sơn có đổi bao nhiêu sơn chủ cũng không quan trọng, chỉ cần địa vị của gã vẫn củng cố, thì đã có thể cơm ngon rượu say.

Yêu tộc ngưỡng mộ sức mạnh, gã biết gió chiều nào theo chiều ấy. Từ lúc tân sơn chủ bóp nát cổ tiền sơn chủ vào tháng trước, Lao Hà chân mềm nhũn, không thể phản kháng, dẫn toàn bộ quân cũ quy thuận với hắn.

Lao Hà trong lòng không thích sơn chủ mới cho lắm.

Tiểu tử này quá trẻ tuổi, dáng vẻ thì lạnh lùng, tư sắc trông còn xinh đẹp hơn rất nhiều nữ tử. Nhưng thanh âm ớn lạnh khi hắn mặt không cảm xúc bóp nát xương cốt của sơn chủ đời trước vẫn còn đọng lại.

Đó là loại cảm giác tàn nhẫn.

Lao Hà có suy nghĩ của mình, tân sơn chủ pháp lực cao cường, tàn nhẫn độc ác, nhưng suy cho cùng vẫn là tuổi trẻ lực thịnh. Mấy ngày trước gã có cho người quan sát thì biết được, Yêu thân của sơn chủ không ổn định.

Yêu thân không ổn định đối với Yêu tộc mà nói, là một thời kỳ động dục kéo dài.

Lao Hà âm thầm thu thập mỹ nhân, dự định tối nay sẽ dâng lên. Yêu càng lớn mạnh, thời gian ổn định Yêu thân càng dài. Đáng tiếc Yêu cung hoang vu đã lâu, mỹ nhân thực thụ đến đây không quá nhiều.

Lao Hà vất vả lắm mới kiếm được ba người.

Vốn là bốn người, nghĩ đến thiếu nữ khiến gã mất hồn mất vía kia, Lão Hà hung hăng cắn chặt răng. Đợi gã bắt được nàng, không cần hiến cho tân sơn chủ, tự mình hưởng thụ xong sẽ ném xuống các huynh đệ ở dưới, vì đã dám tính kế gã!

Lão Hà không đoán được tâm tính của sơn chủ, người Phục Hành muốn đuổi đi mà gã lại giữ lại, không ngờ lại phạm sai lầm. Địa vị của gã còn chưa được củng cố, không dám để sơn chủ biết được, chỉ dám sai người đi tìm bắt trở về.

Gã quay đầu lại nhìn ba nữ nhân sắc đẹp tuyệt trần, nói: "Phía trước chính là tẩm điện của sơn chủ, có thể được giữ lại hay không, có thể được sủng ái hay không, thì phải xem bản lĩnh của các ngươi."

Nhóm nữ Yêu ôm chặt cánh tay, do dự nói: "Sao lại lạnh như vậy?"

Càng tới gần tẩm cung của sơn chủ, càng thêm rét lạnh. Giờ phút đến gần giống như trời đông giá rét dưới nhân gian, khiến các nàng đang mặc lụa mỏng run lên bần bật.

Lao Hà tu vi cao thâm hơn các nàng nhiều, đương nhiên chịu được giá lạnh tốt hơn họ.

Gã một mặt cảm thấy các nàng thật vô dụng, một mặt lại thưởng thức sắc đẹp của các nàng, ý vị sâu xa nói: "Trong tẩm điện có một cái ao lạnh, nếu các ngươi có thể khiến sơn chủ hài lòng, ngài ấy dĩ nhiên sẽ không cần thứ đó nữa."

Nhóm nữ Yêu vô cùng kinh ngạc, đồng thời lại có chút vui sướng.

Các nàng không dám nghĩ, sơn chủ trẻ tuổi như vậy mà Yêu thân lại không ổn định, đang lúc dục vọng tràn trề nhất lại chịu đóng băng trong ao lạnh.

Vốn đang thấp thỏm liệu có thể được ở lại hay không, nhưng một cuộc sống tốt như vậy, thì đây chẳng phải là cơ hội tốt nhất hay sao? Các nàng tới đây, phần lớn đều chỉ muốn được như con bướm tinh Tùng Hạ kia. Tùng Hạ vốn là nữ nô của sơn chủ đời trước, sống vô cùng thê thảm, nhưng gần đây nàng ta lại xuân phong đắc ý, còn có không ít bảo vật, trên người cũng không có vết thương, có kẻ hầu hạ.

Thật sự "được sủng ái".

Nhóm nữ Yêu cũng muốn được như vậy, một bước lên trời, không muốn lại lang bạt bên ngoài, bị đám Yêu pháp lực cao cường khinh nhục lăng mạ. Nhan sắc của các nàng còn xinh đẹp hơn Tùng Hạ, nhất định có thể được giữ lại.

Suy cho cùng thì không có một đại Yêu lợi hại nào lại chịu đóng băng khổ cực, mà không muốn ngủ say trong lòng ngực thơm mềm của mỹ nhân.

Giờ Tý, Lao Hà nói: "Sơn chủ, thuộc hạ Lao Hà, có chuẩn bị cho ngài một phần đại lễ."

Rất lâu sau, giọng nói lạnh băng vang lên từ bên trong: "Vào đi."

Giọng nói nam tử hơi khàn, nhóm nữ Yêu giật mình, nhưng trong lòng có vài phần chờ mong hơn lúc ban đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!