Chương 53: Khẩu vị

Phải trực tiếp đối mặt với vị sơn chủ có khẩu vị mạnh kia sao...

Cung điện trên núi Yêu còn chưa được xây, Lưu Song thấy tiểu nhị biết không ít, lại đưa cho gã một khối linh thạch.

"Ta đúng là có dự định như vậy. Tiểu nhị ca có thể nói rõ hơn về vị sơn chủ này không?"

Thấy Lưu Song ra tay rộng rãi, tiểu nhị linh hoạt vui sướng nhận lấy linh thạch, khai hết những thông tin có liên quan đến vị sơn chủ này.

"Thú thật với cô nương, những gì tiểu nhân biết cũng không tính là nhiều. Nếu là về vị sơn chủ tiền nhiệm, ta có thể nói với cô cả mấy canh giờ. Sơn chủ tiền nhiệm có thể coi là một đại năng của một phương, nghe nói còn mang huyết mạch hậu tự Tất Phương, tuy rằng sức mạnh trong huyết mạch không còn truyền thừa lại nhiều, nhưng cũng đủ để thống trị một cõi. Sơn chủ tiềm nhiệm ham mê sắc đẹp, không kỵ nam nữ, trong núi Yêu nuôi dưỡng một đám nô lệ.

Hắn còn tu tà thuật, sai thuộc hạ đi khắp nơi bắt Yêu, hấp thụ linh lực để tăng sức mạnh cho bản thân."

Lưu Song suýt nữa cho rằng mình nghe lầm: "Bắt Yêu? Hắp thụ linh lực của cùng tộc chứ không bắt Tán Tiên?"

Nhân gian có vài đạo sĩ tu luyện thuật pháp bằng cách bắt Yêu. Họ sử dụng cơ thể của Yêu tộc để khảm vào pháp khí của mình và dùng để luyện đan. Tình thế như lửa với nước như vậy, Lưu Song còn tưởng rằng Yêu tộc sẽ đối đầu với Tiên tộc.

Tiểu nhị nói: "Cô hẳn phải biết, nếu động đến phàm nhân hay Tán tiên, hay là một đạo sĩ ở ngọn núi khác, đều sẽ kinh động lên phía trên."

Gã chỉ chỉ lên bầu trời, ý chỉ Tiên tộc.

"Đừng thấy sơn chủ đời trước cũng coi như mạnh mẽ, ở trước mặt Tiên tộc cũng chẳng là gì hết." Tiểu nhị nói, "Vậy nên hấp thụ sức mạnh của Yêu tộc sẽ an toàn hơn. Cũng vì vậy, sơn chủ tiền nhiệm tác quái mấy trăm năm, ngày càng lớn mạnh, không ai có thể cản được hắn. Cho đến mấy ngày trước, có người xông vào núi Yêu, giết chết sơn chủ đời trước, treo xác của sơn chủ trên núi Yêu, rồi trở thành tân sơn chủ."

Lưu Song nhìn sang.

Tiểu nhị nhỏ tiếng nói: "Nghe nói sơn chủ này hành động phong thái khác hẳn sơn chủ đồi trước. Hắn sức mạnh thâm hậu, không ai biết chân thân của hắn là gì. Hắn thả đám Yêu nô kia ra ngoài, khôi phục sự tự do cho họ. Nghe nói hắn tính tình lạnh lùng bạo ngược, nhưng thưởng phạt phân minh, đám Yêu xung quanh thấy núi Yêu đổi sơn chủ nên không ngừng tìm cách gia nhập vào.

"Thì ra là vậy, đa tạ."

Lưu Song đi được vài bước, tiểu nhị thấy nàng hào phóng tặng cho linh thạch như vậy, do dự đuổi theo ngăn nàng lại: "Cô nương, tân sơn chủ mới đến không lâu, tính cách không ai nói được. Nhiều ngày qua hắn thu nhận không ít nữ Yêu xinh đẹp, hắn cũng rất háo sắc. Nhưng vài ngày trước, ta nghe nói có nữ Yêu mạo phạm hắn đã bị xử tử. Nếu cô không muốn chịu chuyện xấu như vậy, hãy thử hiến vật quý cho hắn, hắn nhìn trúng, hẳn cũng sẽ thu nhận cô."

Lưu Song cười cười: "Ta hiểu rồi."

Lưu Song không biết gì về núi Yêu bảy trăm năm trước. Nàng không tùy tiện vào trong, kiên nhẫn ở dưới chân núi quan sát mấy ngày.

Quả nhiên đúng như lời tiểu nhị quán trà nói, có rất nhiều Yêu tộc đi về phía núi Yêu.

Phần lớn là các nữ Yêu xinh đẹp và các Yêu tộc nhỏ không chỗ để đi.

Trước núi Yêu, thậm chí có vài kẻ đặt bàn để đăng kí vào núi.

Phía sau bọn họ là một tầng kết giới chắn lại. Lưu Song kiểm tra kết giới, phát hiện không thể bước qua kết giới này mà không kinh động mọi người, căn bản không thể bước vào trong im lặng, xem ra nàng phải trà trộn vào.

Không cần phải đối phó với sơn chủ này, cứ vượt qua núi Yêu, đi thẳng đến chỗ nhược thủy là được.

Lưu Song hướng mắt về phía bàn đăng kí, nơi có ba nam tử Yêu tộc đang đứng. Nàng dùng Tiên pháp nhìn, phát hiện linh lực của bọn họ không cao. Họ múa bút thành văn, đăng kí cho từng người một.

Tới lượt Lưu Song, ba nam Yêu đều ngơ ngẩn.

Lúc ấy Lưu Song lấy lụa mỏng che mặt, không che hoa văn màu lam giữa trán, đôi mắt trong veo như nước suối, tuy không để lộ toàn bộ khuôn mặt nhưng có thể mơ hồ nhìn thấy dung nhan dưới lớp lụa che mặt của nàng.

"Tên là gì, loại Yêu nào?"

Tốt nhất là bắt chước hơi thở của Hồ tộc, Lưu Song bắt chước cách nói chuyện của một con Hồ tộc, nói: "Đây đây, Hồ Yêu."

Một nam tử định thần lại, vừa định viết, một bàn tay trắng nõn đè lên tay nam tử: "Khoan đã."

Lưu Song nhìn sang, một nữ Yêu vẻ ngoài thanh thuần, linh lực cũng không mạnh, Lưu Song liếc mắt một cái liền nhìn ra, bản thể của nàng ta là một con bướm.

Bướm tinh cười lạnh một tiếc, dùng tay phẩy phẩy dưới mũi: "Ta đang nói mùi vị của ai mà nồng vậy, thì ra là Hồ tộc. Ta nói thật với ngươi, sơn chủ không thích bộ dáng lả lơi của bọn ngươi đâu. Trước đó có một con hồ ly bị xử tử, da còn lót ở bên ngoài tẩm điện của sơn chủ kia kìa. Nếu ngươi biết thức thơi thì nhanh chóng đi đi, có lẽ còn thể giữ được cái mạng nhỏ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!