Chương 48: Quấn quanh

Còn không muốn hóa lại hình người...

Trên thực tế, mặc xà cùng Lưu Song không có nơi nào để đi. Tháp Trấn Yêu có tổng cộng ba mươi lăm tầng, mỗi một tầng đều bày vô số pháp trận. Có những nơi là cấm chế đối với Yêu tộc. Hơn nữa các thủ vệ Tiên tộc tại đây đã bị kinh động, khó có thể đi đâu được.

Các yêu quái tụ tập lại với nhau, bắt đầu bàn tán.

Dù sao bọn chúng đều là đại Yêu sống vạn năm, có kẻ nói: "Nguyên thân của mặc xà này, có chút quen mắt."

Nhưng lại không nghĩ ra rốt cuộc là giống ai.

"Mặc kệ là giống ai đi nữa, đã làm phiền đến Dạ Mộ Lạc đại nhân, chính là bước vào con đường chết."

Dạ Mộ Lạc bất ngờ nói: "Đúng là bị nhốt đến phế đi, ngay cả người đó mà các người cũng nhận không ra. Bọn chúng không quen, Mộng Cơ, bà đâu rồi, bà cũng không nhận ra sao?"

Nữ tử mím môi, trợn to mắt, một lúc lâu sau run lên, không nói nổi nên lời.

Dạ Mộ Lạc cười nhạo nói: "Ngài ấy tốt xấu gì cũng thai nghén trong bụng bà mấy trăm năm, bà hẳn phải rất quen thuộc với ngài ấy."

Những lời này vừa thốt ra, chúng Yêu không ngờ nói: "Là điện hạ?"

Tin tức này giống như một vùng biển chết sôi trào. Không ai trong số chúng Yêu nghĩ rằng có thể sống đến một ngày để nhìn thấy hậu tự của Thượng cổ Đế quân.

"Không hay rồi, điện hạ pháp thân còn chưa trưởng thành, ngài ấy không nên xuất hiện ở tháp Trấn Yêu. Bây giờ ngài ấy đã bị thủ vệ Tiên tộc phát hiện, chúng ta phải giúp ngài ấy một tay."

Đám đại Yêu sôi nổi tán đồng. Bọn chúng có thể bị nhốt ở đây, nhưng Yến Triều Sinh thì không. Vậy nên bọn chúng lập tức dùng hết sức lực ngăn cản nhóm Tiên binh.

Dạ Mộ Lạc nói: "Không được hành động thiếu suy nghĩ, người các ngươi muốn là một quân vượng, chứ không phải là một phế vật không thức tỉnh được huyết mạch."

"Dạ Mộ Lạc, ngài dám bất kính với điện hạ!"

Dạ Mộ Lạc cười nói: "Bất kính? Không, trong Bát Hoang này, không một ai tôn trọng hậu tự Tương Diêu hơn ta. Nhưng huyết mạch của ngài ấy vẫn chưa thức tỉnh, không thể coi là điện hạ thực thụ. Cho dù pháp thân của ngài ấy có trưởng thành hay chưa, nếu ngay cả Tiên binh trong tháp Trấn Yêu mà còn sợ, vậy thì một ngày kia khi thoát chết, ngài ấy cũng không gánh nổi trọng trách của Tương Diêu nhất tộc cùng Yêu tộc.

Như vậy chết vào hôm nay thì đã sao?"

Dạ Mộ Lạc liếm liếm môi: "Đừng nóng vội, thời khắc ngài ấy trở nên máu lạnh, tàn nhẫn, hiếu chiến chính là lúc Yêu tộc chào đón bình minh thực thụ."

Mộng Cơ lẩm bẩm nói: "Chúng ta có thể chờ đến ngày đó sao?"

Dạ Mộ Lạc nhắm mắt, bình tĩnh nói: "Không phải đã gần đến rồi sao?"

Trên nguyên thân của điện hạ giờ phút này, toàn bộ chỉ có hận thù và giận dữ.Yến Triều Sinh trông thấy nhóm Tiên binh sắp đuổi tới, trong lòng nổi lên sát ý.

Nguyên thân có tất cả thói hư tật xấu của Yêu vật, bao gồm cả sự hiếu chiến, khát máu và tự đại. Trên thực tế, Yến Triều Sinh đã ở ngoài tháp được một tháng.

Có nhiều chuyện đã xảy ra với hắn mà Lưu Song không biết.

Kể từ sau khi Lưu Song rời khỏi Không Tang Tiên cảnh, Yến Triều Sinh đã lờ mờ cảm thấy có gì đó không đúng, thái độ của Lưu Song, có vẻ không hề yêu hắn sâu đậm.

Trái tim Yến Triều Sinh không ngừng trùng xuống, không chờ hắn nhích người đi tìm Lưu Song, Không Tang đã giao nhiệm vụ, do Xích Thủy Xung tự mình hạ lệnh ----

Đến một thị trấn ở nhân gian để trừ Yêu.

Một khắc nhận được lệnh bài kia, Yến Triều Sinh vẻ mặt bình tĩnh.

Tiên sai đựa lệnh bài cho hắn châm biếm mà liếc hắn một cái, là một Yêu tộc, giao nhiệm vụ tàn sát người cùng tộc mình cho Yến Triều Sinh, thật mỉa mai biết bao.

"Không muốn nhận sao?"

Yến Triều Sinh nói: "Đệ tử chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!