Chương 12: Bị từ chối

Truyền lệnh của Yêu quân, Tiên tử Lưu Song, vĩnh viễn không...

Lưu Song trước nay không nghĩ tốc độ của mình có thể nhanh như vậy, nàng lên đường không kể ngày đêm, đến khi tới biên giới Quỷ vực thì đã chật vật không chịu nổi.

Bên ngoài núi Kình Thương có một sơn môn, sơn môn cao trăm trượng, nguy nga cao vút, mỗi một cái trụ đều có Quỷ khí quấn quanh dày đặc, khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ.

Nàng định bay vào núi Kình Thương, lại bị tướng Quỷ thủ vệ ngăn lại: "Kẻ nào dám to gan, xâm phạm Quỷ giới của bọn ta!"

Hai thanh đại đao đen nhánh chặn lại đường đi của Lưu Song, nàng không thể không từ không trung nhảy xuống, sắc mặt trắng bệch, nhìn hai hồn Quỷ âm trầm giải thích nguyên do: "Xin tướng quân thứ lỗi, tiểu Tiên không phải là mạo phạm Quỷ vực, thật sự có việc quan trọng, cầu kiến Yêu quân Bệ hạ."

Hai tên tướng lĩnh xuất hiện ở đằng trước, phía sau còn có mười tám Quỷ tu cầm vũ khí, chặn chặt trước sơn môn Kinh Thương.

Một gã y phục đen nhánh trong số đó, là tướng Quỷ nửa người dưới đều là Quỷ khí, ngữ khí lành lạnh nói: "Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn cầu kiến Bệ hạ chúng ta, đến từ đâu thì về lại đó, nếu không đứng trách ta nuốt ngươi!"

Nếu không có quy tắc nghiêm ngặt của Yến Triều Sinh, bọn chúng chỉ sợ thật sự không nói hai lời, lập tức hút khô nàng rồi.

Một tướng Quỷ khác nhìn Lưu Song một cái, vung đao tiến lên: "Đi đi đi, nhanh nhanh đi đi. Đại môn Quỷ vực bình thường không mở, phải chờ đến ngày bách Quỷ dạ hành."

Bách Quỷ dạ hành, là phải chờ tới giữa hạ, khi đó đừng nói cứu người, chỉ sợ hồ Thương Lam đã bị thiêu đến không còn một ngọn cỏ.

Lưu Song bị chặn ở ngoài Quỷ môn, mới biết nếu không là phi tử của Yến Triều Sinh thì rất khó để tiến vào Quỷ vực môn.

Nàng lấy ra mấy viên linh châu trên người: "Các đại nhân có thể châm chước không?"

Tướng Quỷ áo đen thấy linh châu thì ánh mắt sáng lên, một kẻ khác ngăn gã lại: "Không được!"

Gã áo đen đành phẫn nộ quát: "Mau cút đi!"

Một tiếng này mang theo pháp lực, rất chói tai. Lưu Song bịt tai lại, vốn dĩ nàng không muốn tiết lộ thân phân đáng xấu hổ của mình, nhưng nàng có thể chờ, hồ Thương Lam không thể chờ.

Hôm nay nếu không gặp được Yến Triều Sinh, thì gia đình của nàng, người nhà của nàng toàn bộ đều bị nghiệt hỏa thiêu chết.

"Ta là... phi tử trước đây của Yêu quân Bệ hạ, Lưu Song, các đại nhân cứ nhận lấy linh châu, không cần mở Quỷ môn cho ta, chỉ cần giúp ta truyền một câu tới Yêu quân Bệ hạ, không, tới Túc Luân đại nhân hoặc Phục Hành đại nhân, cho dù là Trường Hoan cô nương cũng được. Nói là Lưu Song có việc gấp cầu kiến, xin Yêu quân ra tay cứu viện, sau này Lưu Song kết cỏ ngậm vành*, nguyện trả giá báo đáp hết thảy!"

*Kết cỏ ngậm vành: chỉ sự báo đáp công ơn.

"Ngươi nói ngươi là nương nương?"

Hai tướng Quỷ nhìn nhau, Yêu quân có một vị nương nương mọi người đều biết, chẳng qua bởi vì nương nương hiếm khi ra ngoài, cho nên người từng gặp nàng không nhiều.

Hai gã thì thầm một hồi, Lưu Song nghe thấy bọn họ bàn bạc —

"Nàng ta nói thật không?"

"Nếu là nương nương, thì sao lại xuất hiện ở đây mà không phải ở trong cung điện Quỷ vực?"

"Nàng ta xinh đẹp như vậy, còn biết Phục Hành và Túc Luân đại nhân, có khả năng là nương nương thật, nếu không thì thử xem, dù sao chỉ là nhận linh châu, truyền một câu, cũng không chậm trễ chuyện gì."

Gã áo đen thu hạt châu, thân ảnh biến mất không thấy đâu nữa, đi vào hồi bẩm.

Trong lòng Lưu Song nôn nóng thập phần, nghiệt hỏa có thể ập đến bất cứ lúc nào, nếu nàng trở về trễ một khắc, có nghĩa là nguy hiểm sẽ nhiều thêm một phân.

Thời gian tích tắc qua đi, thân ảnh tướng Quỷ áo đen cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt Lưu Song.

"Sao rồi?"

Tướng Quỷ sắc mặt thật sự không tốt: "Đi đi đi, Phục Hành đại nhân bảo ngươi đi!" Vì bẩm báo chuyện này, trên người gã còn ăn mấy roi của Phục Hành đại nhân, nên bây giờ thấy Lưu Song thế nào cũng không vừa mắt.

Lưu Song cắn răng, dứt khoát hóa thành luồng sáng trắng bay vào trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!