Chương 14: (Vô Đề)

23

Một chỉ dụ từ Hoàng đế giáng xuống, vĩnh viễn giáng Tô Cẩm Vân xuống làm nô tài.

Nàng bị tước mất tên, từ đây chỉ còn lại cái danh "Súc Nhi."

Tuy Tô Cẩm Vân còn sống, nhưng con người Tô Cẩm Vân thực sự đã c.h.ế. t từ hôm đó.

Bị trục xuất khỏi hoàng cung, trên con đường đi ra, những kẻ từng chịu khổ sở vì nàng trong Phượng Nghi cung đều đến tiễn đưa, người nhổ nước bọt, kẻ thì nhục mạ thậm tệ.

Cuối con đường ấy, Tô Cẩm Vân nhìn thấy ta.

Ta cầm trên tay một bình rượu độc.

Tô Cẩm Vân bị thái giám đẩy đến trước mặt ta.

Nàng ngờ vực: "Ta giả chết, tại sao Hoàng thượng không truy cứu trách nhiệm của ngươi? Ngươi là đồng phạm, ngươi đáng bị tru di cửu tộc!"

Ta cười, lấy ra một thẻ bài vàng óng: "Ta chẳng những vô tội, mà còn có đại công. Hôm ấy tại Ngự Hoa viên, ta liều mình cứu giá, nên được ban cho thẻ miễn tử."

"À, ngươi có biết không, Lâm Viễn Châu cũng c.h.ế. t trong ngày hôm ấy. Ngươi có biết hắn c.h.ế. t như thế nào không? Chính chiếc túi thơm thêu Tô Châu của ngươi hại hắn, trên đó có hoa văn Thanh Vân. Ta khăng khăng khẳng định hắn là phản nghịch của Thanh Thiên giáo, thế là hắn bị c.h.é. m c.h.ế. t tại chỗ."

"Ngươi có biết không, những tấm vải Tô Châu ta đưa cho ngươi đều là do quý phi ban thưởng."

"Ngài ấy tặng ngươi, giống như thưởng cho một nô tài."

Nét mặt Tô Cẩm Vân vặn vẹo trong tức giận, gào lên đầy căm phẫn.

Nhưng ta là kẻ điếc một tai, nỗi đau khổ của nàng ta, ta có thể lựa chọn không nghe thấy.

"Ta biết Lâm Viễn Châu yêu ngươi, để ngươi được gặp hắn lần cuối, ta đã đặc biệt cho người c.h.ặ. t đ.ầ. u hắn mang đến cho ngươi xem. Ta thật chu đáo biết bao!"

Toàn thân Tô Cẩm Vân run rẩy, nhìn ta như nhìn thấy một ác quỷ. Nàng định bỏ chạy, nhưng bị ta bóp chặt cằm.

Ta tách miệng nàng ra, bất chấp nàng vùng vẫy trong sợ hãi.

Những bàn tay từng rửa bô nhà vệ sinh, nay mạnh đến lạ thường, ta kéo đầu nàng ngẩng lên.

Kiếp trước nàng đầu độc ta thế nào, kiếp này ta trả lại gấp ngàn lần!

"Tô Cẩm Vân, ngươi nhớ kỹ! Hôm nay g.i.ế. c ngươi là Cẩu Nhi ngày trước! Là kẻ nô tài mà ngươi khinh thường nhất!"

Chiều hôm ấy, một cơn mưa lớn đổ xuống. Tô Cẩm Vân thất khiếu chảy máu, c.h.ế. t trên con đường dẫn ra khỏi cung, t.h. i t.h. ể dầm mưa một ngày một đêm. Ngày hôm sau, thái giám cuộn nàng vào một chiếc chiếu cỏ, ném vào hố chôn tập thể.

24

Ta và Chu tiểu thư trở thành bằng hữu. Để nàng mang Tô Cẩm Vân vào cung là một phần trong kế hoạch của ta.

Trong ngày ta và Chu Thanh Ngôn liên thủ g.i.ế. c Lâm Viễn Châu, nàng đã tâm sự với ta, tiết lộ rằng nàng cũng đến từ kiếp trước.

Hôm đó ở yến tiệc Bách Hoa, dù ta không ra tay, nàng cũng sẽ không để Lâm Viễn Châu sống sót rời đi, lại thêm một lần phá hoại cuộc đời nàng nữa.

Khi nàng quyết định vào cung làm phi, ta vô cùng bất ngờ.

Chu tiểu thư nói: "Kiếp này ta không cần tình yêu, ta chỉ cần quyền lực."

"Bộ váy đỏ hôm ấy tại Bách Hoa yến là ta cố tình mặc cho Hoàng thượng thấy."

"Ta không muốn như kiếp trước, bị nam nhân liên lụy rồi bước lên đoạn đầu đài mà không có chút khả năng phản kháng nào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!