Cố Hân Lan lập tức hiểu ra ý nghĩa của việc này, liền mỉm cười nhìn ta nói:
"Hòe Hạ, ngươi làm rất tốt."
"Ta luôn coi mọi người trong viện này như một gia đình lớn, tất cả đều là thân nhân và bằng hữu, ta không thể dùng tiền thưởng để sỉ nhục họ."
"Ngươi yên tâm, số tiền này nhất định ta sẽ quyên cho Phật Tự, cầu cho mọi người bình an, thuận lợi về sau."
Ta mỉm cười đáp lại.
Kiếp trước nàng ta chỉ giữ lại tiền thưởng của mình ta, còn ta lại trung thành với nàng, nên đến lúc c.h.ế.t, chuyện nàng cắt xén tiền tháng của hạ nhân vẫn không ai hay biết.
Lần này, ta muốn xem thử, khi nàng lấy tiền thưởng của nhiều người như vậy, liệu có thể giữ kín được nữa không.
Ngày hôm sau, Cố Hân Lan mua về một chiếc trâm cài tóc bằng vàng.
Nàng gọi ta đến chải tóc, cẩn thận cài chiếc trâm lên đầu rồi ngắm nghía từ trái sang phải, còn hỏi ta:
"Hòe Hạ, ngươi xem, trâm này có đẹp không?"
"Tiểu thư dung mạo như hoa, đương nhiên cài gì cũng đều đẹp."
Ta giả vờ kinh ngạc, đưa tay chạm vào chiếc trâm:
"Chiếc trâm này thật tinh xảo, hẳn là rất đắt giá."
Cố Hân Lan có chút ngượng ngùng, nói:
"À, đây là phu nhân thưởng cho ta, chắc hẳn cũng không rẻ đâu."
Ta đứng sau lưng, nơi nàng không thể thấy, khẽ đảo mắt.
Rõ ràng là nàng vừa đi mua ở Trân Bảo Các, hộp đựng trâm còn đặt ở góc kia, nàng tưởng ta là kẻ ngốc sao.
Kiếp trước nàng chỉ giữ lại tiền thưởng của mình ta, không mua được nhiều thứ.
Lần này giữ lại được nhiều tiền hơn, nàng vội vã đi mua trâm cài ngay.
Ta chợt nhớ rằng, Cố Hân Lan trước đây không phải là người như thế.
Trước kia nàng đối xử với chúng ta không hẳn là thân thiết, nhưng cũng chẳng keo kiệt. Đến lễ Tết, dù không nhiều nhưng nàng chưa từng cắt xén tiền thưởng.
Sự thay đổi này dường như bắt đầu từ khi nàng suýt c.h.ế. t đuối vào năm kia.
Sau khi tỉnh lại, nàng đột nhiên thay đổi tính tình, miệng lúc nào cũng nói những lời như bình đẳng, tự do.
Ta nhìn kỹ Cố Hân Lan, trong lòng nghĩ thầm, có lẽ nàng đã bị ma ám.
Nhưng dù là ma ám hay bị điều khiển, ta cũng chẳng quan tâm.
Kiếp trước, ta ngu muội đến nỗi bị nàng hại thảm như vậy.
Kiếp này, ta sẽ không để chuyện đó tái diễn nữa.....
Nửa tháng sau, kinh thành tổ chức một buổi tiệc xuân.
Lẽ ra Cố Hân Lan phải cùng các tiểu thư quý tộc tham dự, buổi tiệc này trên danh nghĩa là ngắm hoa, nhưng thực chất là để các gia đình danh giá chọn con rể, con dâu cho các công tử và tiểu thư đến tuổi trưởng thành.
Nhà họ Cố vô cùng coi trọng buổi tiệc này, Cố Hân Lan cũng may thêm y phục mới, chọn ra những món trang sức đẹp nhất của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!