"Ngọc Như, cho dù ta có cố sức nâng đỡ ngươi lên, thì đỉnh cao nhất ngươi đạt được cũng chỉ là phò tá thiên hạ, không thể tiến thêm được nữa. Khi đó ngươi vẫn là thuộc hạ của ta. Nhưng nếu ngươi làm hoàng hậu, hai ta chính là quan hệ ngang hàng, ngươi ngẫm xem có đúng không? Ngươi lại thích tiền như vậy, hoàng hậu mỗi tháng có một vạn tiền tiêu vặt, ta còn ban cho ngươi tám thực ấp."
"Tám cái!"
"Không đủ? Ta tăng cho ngươi lên mười tám cái."
Ta tức khóc: "Ngươi là cái hạng người gì vậy? Tăng giá gì mà một mạch lên tận một trăm hai mươi lăm phần trăm, bảo sao ta cưỡng lại cho nổi chứ?"
"Tóm lại, ngươi sẽ trở thành người nữ nhân tôn quý nhất trên đời này."
Ta cắn chặt răng: "Sau đó phải ở hậu cung quản lý ba ngàn giai nhân sao?"
Triệu Túc chỉ tay lên trời thề thốt: "Ta sẽ không có ba ngàn giai nhân nào hết, ta chỉ có duy nhất mình ngươi thôi."
"Thế ta ở hậu cung thì làm gì? Quản mấy con mèo nhỏ à?" Ta tức giận chống nạnh: "Dù sao ta cũng chỉ thích chốn phồn hoa, ta không muốn làm nữ nhân của ai hết, ngươi có hối lộ ta cũng vô ích thôi."
Triệu Túc xoạc chân ngồi bệt xuống đó thở dài: "Ai dà, nam cũng không được, nữ cũng không xong, làm hoàng đế mà đến thê tử cũng không cưới nổi, ta giữ cái ngôi vị này thì có ích gì chứ!"
Hắn bực dọc ném phắt cái ngọc tỷ đi, ta liền đá hắn một cái bắt đi nhặt về. Hai chúng ta cứ thế ngồi cạnh nhau, dưới ánh trăng mờ ảo, là hình ảnh nữ giả nam trang và một vị thiên tử đang sầu đời.
Đúng lúc này, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng vó ngựa dồn dập: "Hoàng thượng! Lý đại nhân!"
Ta hốt hoảng sờ lên mặt mình: "Tóc ta còn chưa chải lại!"
Nhìn xuống chân: "Giày cũng ướt sũng, không xỏ vào được nữa..."
Xong đời rồi, ta sắp bị lộ thân phận rồi!
Ngay lúc ta cảm thấy tiền đồ của mình sắp tan thành mây khói, một chiếc áo choàng đen đột ngột phủ xuống bao lấy ta.
Trước khi các vị đồng liêu kịp đuổi tới, Triệu Túc đã gói ta lại kín mít, bảo vệ ta dưới lồng ngực hắn.
"Có xe ngựa không?" Ta nghe thấy giọng nói điềm tĩnh của Triệu Túc.
"Có có có..."
Xe ngựa được dắt tới ngay lập tức. Triệu Túc bế ngang ta lên, đưa thẳng vào trong xe, không để lộ ra dù chỉ là một sợi tóc.
Ngày hôm sau, khắp kinh thành đồn đại điên cuồng.
Hoàng thượng và Lý đại nhân đã trốn quần thần để tận hưởng giây phút mặn nồng! Thậm chí còn ân ái nồng cháy giữa đồng hoang đến mức y phục xộc xệch!
Khi cận vệ phát hiện, Lý đại nhân đã mỏi nhừ chân đi không nổi! Hoàng thượng còn công khai lộ vẻ tình tứ mật ngọt, bế Lý đại nhân lên xe ngựa để hồi cung tiếp tục ân ái!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!