Ca ca ta nhíu mày gỡ tay nàng ra: "Xin hỏi cô nương là..."
"Bất tài chính là Huỳnh Dương công chúa, em gái ruột của Thánh Thượng đương triều, cũng là chị dâu tương lai của ngươi. Sau này chúng ta chính là người một nhà, nào, mau ngồi, đừng khách sáo. Tiểu nhị, mang thức ăn lên!"
Công chúa kéo ca ca ta ngồi xuống, đưa thực đơn vào tay hắn: "Muốn ăn gì thì tự mình gọi, gầy gò thế này, có phải ngươi không cho hắn ăn cơm không?"
Ta đón nhận ánh mắt sắc bén của công chúa: "Muội ấy sức khỏe không được tốt, ăn không nhiều."
"Ông trời không có mắt, mỹ nhân lại nhiều bệnh." Công chúa thở dài, vỗ vỗ tay ca ca ta đầy trân trọng: "Nhưng về sau thì không sao nữa. Chỉ cần ta xuất giá, ta sẽ là chủ mẫu đương gia của Trấn Quốc công phủ, ngươi thiếu cái gì cứ nói với chị dâu, chị dâu nhất định sẽ lo liệu mọi thứ ổn thỏa cho ngươi, nuôi dưỡng ngươi thật khỏe mạnh, tinh tế."
Ngày hôm đó, lời lẽ của công chúa trên bàn ăn giống như nàng đã thành thân với ta mười mấy năm rồi.
Động tác nàng gắp thức ăn cho ca ca ta tự nhiên đến mức khiến ta trong giây lát không phân biệt được rốt cuộc nàng muốn gả cho ta hay là gả cho ca ca ta.
Mặc dù, về lý thuyết, ta chính là ca ca ta.
Ta và công chúa đã hẹn ước ngày hôm sau cùng đi tìm hoàng thượng xin ban hôn.
Trên đường trở về, ta hỏi ca ca ta: "Ngươi cảm thấy nàng ấy thế nào?"
Ca ca ta nhìn sang một bên ánh mắt dịu dàng, lơ đãng: "Ta cảm thấy nàng ấy hơi mặt dày, y như ngươi vậy, dáng vẻ bề trên rất rõ ràng."
"Nàng ấy là công chúa đấy."
Ca ca ta sợ hãi: "Nếu nàng ấy vào phủ làm dâu, sẽ không làm gì ta đấy chứ?"
"Ngươi là nam nhân mà."
"Nam nhân thì nên để người khác bắt nạt sao?" Ca ca ta rưng rưng nước mắt.
Ta thật chịu không nổi: "Ngươi về phòng thêu hoa đi, ta nhìn ngươi đau hết cả đầu."
"Trong lòng ngươi, ta chỉ là một công cụ!"
"Ta vì ai? Ta chẳng phải vì cái gia đình này sao? Ta có dễ dàng gì?"
Cứ hễ hắn mắng ta, ta liền nói câu này, sau đó hắn sẽ chạy đi. Ta lại tự rót cho mình một ly rượu nhỏ, làm Hầu gia vốn nên như thế.
Ta uống rượu, suy tư.
Cuộc sống hôn nhân tương lai có thể êm đềm như một vị Trung Thư Môn Hạ Bình Chương Sự hay không, tất cả đều phải xem ngày mai công chúa có thể thuyết phục hoàng thượng ban hôn cho hai ta hay không.
Sự thật là không thể.
Ta đi theo sau lưng công chúa vào ngự thư phòng. Vừa nói qua sự tình, hoàng thượng liền cùng công chúa đánh nhau rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!