Chương 48: Xung đột vũ lực tại tòa nhà thị ủy

Người của cục vệ sinh môi trường Vu Thành không ngờ chỉ ăn một bữa cơm qua loa, đến rượu cũng không uống mà tiếp tục đi làm việc. Tình huống này khiến Dương Phàm ít nhiều cũng hơi bất ngờ. Dư Dũng bố trí công việc xong, tìm tới Dương Phàm cười nói:" Thị trưởng Cố tự mình gọi điện tới để hỏi tiến độ của công tác, yêu cầu nhất định phải tra ra kết quả càng sớm càng tốt."

Dương Phàm nghĩ tới việc Vu Thành là địa bàn của Dư Dũng, liền cười nói:" Thế này đi, tối nay Dư cục trưởng nếu tiện, anh em ta kiếm nơi nào đó ngồi nói chuyện, bàn về công tác cụ thể sau."

Dư Dũng là cục trưởng, công tác cụ thể đương nhiên không cần anh ta bận tâm, hơn nữa việc lấy mẫu xét nghiệm đã xong, mấy việc còn lại để nhân viên đi làm là được rồi. Ý của Dương Phàm là mời Dư Dũng đi như một người bạn, Dư Dũng nhớ tới việc Cố Danh Hán vô cùng ân cần với cậu ta, đang ước gì có cơ hội như vậy đây.

Sau khi nở một nụ cười tỏ vẻ ngầm hiểu, Dư Dũng cũng đi giám sát nhân viên làm việc tiếp. Dương Phàm để Ngô Yến đi lo việc báo cáo, đột nhiên phát hiện mình chả có gì để làm.

- https://

Thấy thời gian còn sớm, Dương Phàm lại chẳng muốn về văn phòng làm gì, trực tiếp chui vào phòng của Ngô Yến. Ngô Yến đang cặm cụi viết, thấy Dương Phàm đi vào liền đặt bút xuống nói:" Có việc gì cần dặn dò sao?"

Câu này mà để người khác nghe thấy, chắc là bị dọa cho giật nảy. Dương Phàm cười nói:" Tại đây chị vẫn là cấp trên của tôi đó." Nói xong Dương Phàm lấy hóa đơn tiền xăng khi đi Vu Thành đưa cho Ngô Yến nói:" Cái này phải làm làm sao, tôi không rõ cho lắm."

Ngô Yến nói sơ qua, Dương Phàm lập tức chuẩn bị lại hóa đơn rồi cầm tới phòng của Liễu Chính Dương.

Ngô Yến quên dặn một câu, đáng lẽ là nên tới phòng kế toán để xét duyệt trước rồi mới đi tìm Liễu Chính Dương. Kết quả Dương Phàm làm đảo lộn thứ tự, Liễu Chính Dương vốn còn có ấn tượng tốt với Dương Phàm, nhưng Dương Phàm mới tới đây được hai ngày đã đi lại với Ngô Yến nhiều lần như vậy, Liễu Chính Dương rất tự nhiên sẽ nảy sinh ác cảm với Dương Phàm.

Cầm lấy tờ hóa đơn Dương Phàm mang tới, Liễu Chính Dương nhìn một cái rồi ném trả lại nói:" Cậu có biết quy định không đấy hả?"

Dương Phàm có điểm không hiểu, tùy tiện nói:" Quy định gì vậy?"

Liễu Chính Dương cười lạnh nói:" Không biết thì đi hỏi cho nó rõ rồi hẵng quay lại đây."

Dương Phàm nghĩ không phải chỉ là chút tiền xăng bọ thôi sao? Tôi không biết thì ông không nói được à? Người trẻ tuổi ai chả nóng tính, Dương Phàm nhất thời nóng mặt, cầm hóa đơn quay phắt người lại đi khỏi, lúc đi ra còn đóng cửa đánh rầm một cái.

Vừa đi ra liền gặp Viên Diệc Đạo đang mang nước về, thấy Dương Phàm mật mày hầm hầm, Viên Diệc Đạo nghĩ tới việc Tào Ny Ny dặn hắn phải chăm lo cho Dương Phàm, vội đi tới cười hỏi:" Sao thế?"

Dương Phàm cầm hóa đơn nói:" Tôi tới Vu Thành công tác, chỉ có cái hóa đơn tiền xăng thôi mà Liễu chủ nhiệm nói tôi không hiểu quy định."

Viên Diệc Đạo nhìn một cái là hiểu ngay, vội giải thích nói:" Hóa đơn công tác của văn phòng, trước tiên phải mang cho bên kế toán họ duyệt đã, sau đó mới mang tới cho Liễu chủ nhiệm ký, còn nữa, chủ nhiệm ký cũng chỉ trong khoảng 500 đổ lại thôi, vượt quá con số này thì phải do tận tay bí thư trưởng ký."

Chức to quả thật có thể đè chết người nha, Dương Phàm lúc này không cảm thấy bực Liễu Chính Dương nữa, ngược lại còn thấy thương ông ta. Khó trách luôn có cái bộ dạng giống như tiền mãn kinh vậy, nhìn ai cũng ngứa mắt.

Viên Diệc Đạo lại cười nói:" Cậu vừa mới từ đó ra hả? Kế toán trưởng Cao Bình là bạn học cao trung của Liễu Chính Dương, hai người quan hệ không tồi, lát nữa cậu tới phòng kế toán kiểu gì cũng bị mắng thêm trận nữa."

Dương Phàm cười lạnh hai tiếng nói:" Có giỏi thì xem họ có dám không thanh toán cho tôi hay không."

Nói xong Dương Phàm cầm hóa đơn đi tới phòng kế toán, còn cố ý đi thẳng tới trước cửa văn phòng kế toán trưởng. Cao Bình là một người đàn ông nhỏ gầy, đeo một cặp kính cũ rích dày cộp, từ độ bóng mà nhìn thì chắc là kính thủy tinh. Dương Phàm vẫn khách sao đi tới chào:" Xin chào anh Cao."

Cao Minh làm ra vẻ tôi đang bận lắm, cắm mặt vào đống sổ sách trược mắt không thèm ngẩng đầu lên, tùy tiện hỏi:" Có việc gì sao?" Dương Phàm đặt hóa đơn lên bàn nói:" Tôi tới để xin duyệt hóa đơn."

Cao Minh hơi liếc mắt đi một cái, nhìn tờ hóa đơn trên bàn rồi nói:" Để đó đi, ra ngoài chờ một lát, tôi làm xong sẽ xem."

Dương Phàm càm thấy Cao Minh đang làm khó dễ mình, trong lòng càng giận, cầm hóa đơn nói:" Nếu anh Cao bận thì mai tôi tới vậy."

Cao Bình không nói gì, hừ một tiếng, tiếp tục vùi đầu vào đống sổ sách.

Dương Phàm trong lòng chửi dkm cái loại người gì thế này, không phải chỉ hơn ba trăm bạc thôi sao? Xem một tờ hóa đơn chưa tới hai phút. Mình còn quá khách sáo nữa chứ, đi vào còn chào hỏi đàng hoàng.

Tâm tình rất xấu, Dương Phàm bước nhanh như gió, kết quả ra khỏi cửa chuẩn bị xuống tầng, thì bịch một tiếng đụng vào một người nào đó.

"Mẹ mày, đi đám ma sao! Đồ con hoang đi không có mắt kia!"

"Đồ con hoang" ba chữ này Dương Phàm ghét cay ghét đắng, lúc học cấp hai, trong lớp có thằng chửi Dương Phàm là con hoang, kết quả bị Dương Phàm đánh cho đái ra máu. Vì việc này còn bị phạt nữa chứ.

Vốn đã nóng trong người, thêm nữa hai người chỉ đụng vai nhau một tí, đối với đôi bên chả có gì là to tát. Dương Phàm còn chuẩn bị xin lỗi rồi, ai ngờ bị tên kia chửi, Dương Phàm không thèm nhìn xem đó là ai, cầm túi laptop đập lia đập lịa.

"Thằng chó này, câm cái mồm thối của mày vào cho ông!" Dương Phàm đập liên tục, đập một phát lại chửi một tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!