Editor: caphaos | Beta: Beihe
Quả nhiên, tên tống tiền từ tốn nói: "Hôm nay tôi còn một mệnh lệnh nữa muốn thông báo cho cậu."
Không ngoài dự đoán.
Lữ Không Quân muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để về nhà khử mùi rượu trên người mình. Nhưng trước khi anh kịp tiến lại gần để hôn, đối phương đã nói tiếp.
"Rất đơn giản, bác sĩ Lữ. Với cậu, việc này dễ chẳng khác gì nhấc đầu ngón tay."
Tên tống tiền dùng đốt ngón tay cọ cọ lên đầu mũi.
"Cho tôi ngửi thử pheromone của cậu. Để tôi xem pheromone của một Alpha cấp cao như cậu sẽ có mùi vị gì."
… Pheromone. Đối với Lữ Không Quân mà nói thì chuyện này thực sự là việc rất nhỏ.
Nhưng.
"Không được."
Tên tống tiền nhướng mày: "Cậu nói với tôi là không được?"
Lữ Không Quân xoa xoa hốc mắt căng tức: "Tôi có quy tắc riêng của mình."
Tên tống tiền có vẻ hứng thú: "Quy tắc gì vậy?"
Lữ Không Quân khựng lại một chút rồi đáp: "Thả pheromone khiến tôi thấy mình như một con thú. Tôi không muốn làm thế."
Trong khoang xe yên lặng một lúc.
Tên tống tiền cười khẩy: "Cái quy tắc này của cậu còn đáng giá hơn cả vụ bê bối của nhà họ Lữ à."
Ánh mắt Lữ Không Quân bình tĩnh, nhìn vẻ mặt vênh váo nhờ việc nắm giữ đoạn video của tên tống tiền.
Cuối cùng, anh đành thỏa hiệp. Hỏi: "Cậu có mang đồ ức chế không?"
Gene và thể chất của Alpha cấp S đều hoàn hảo hơn, do đó pheromone của họ cũng mạnh hơn, đây hoàn toàn là quy luật tự nhiên mà không phụ thuộc vào sở thích cá nhân. Vì vậy, dù chỉ thả ra một chút, pheromone của anh cũng sẽ có tác dụng, mà anh thì không muốn Omega trước mặt đ*ng d*c vì mình.
"Ừm." Tên tống tiền quay đầu cho Lữ Không Quân thấy gáy của mình, là một miếng dán ức chế loại mạnh nhất màu đỏ sẫm. "Có mang. Nhưng tại sao cậu đã uống đến mức này rồi mà vẫn cảnh giác cao độ thế? Yên tâm, tôi chỉ muốn ngửi xem mùi nó như thế nào thôi. Sẽ không phạm tội với cậu đâu."
Lữ Không Quân nhìn miếng dán đó: "Miếng dán ức chế mạnh nhất, rất dễ ảnh hưởng đến độ nhạy khứu giác của cậu."
Tên tống tiền cười cợt nhả: "Thế thì cậu lại gần một chút cho tôi ngửi thử đi."
Trong khoang xe lại yên lặng một lúc.
Lữ Không Quân tiến tới, thu hẹp khoảng cách với tên tống tiền. Anh nhìn mái tóc ẩm ướt và gò má của đối phương, rồi từ từ thả một chút pheromone.
Trong bóng tối, tên tống tiền đưa tay sờ sau gáy mình, cúi đầu kề má gần quai hàm của Lữ Không Quân, hít hít mũi.
Hít một lúc rồi mà không có phản ứng gì.
Lữ Không Quân cảm thấy hơi thở nóng ẩm của đối phương như bầy kiến nhỏ đang bò quanh tuyến thể của mình.
"Xong chưa?" anh hỏi.
Tên tống tiền cử động, thậm chí còn đưa tay chạm vào tuyến thể trên cổ Lữ Không Quân, ấn nhẹ.
Lữ Không Quân nắm tay y đẩy ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!