Chương 31: (Vô Đề)

Sau khi sắp xếp ổn thỏa công việc, Lữ Không Quân bước vào sân huấn luyện của quân khu S thuộc quân đội trung ương, bắt đầu khóa huấn luyện nội trú kéo dài hai tuần. Sau hai tuần, nếu hoàn thành toàn bộ môn học, là có thể nộp báo cáo, sau khi đánh giá công khai không có phản đối, sẽ chờ báo cáo công tác và thay đổi chức vụ.

Lịch học hàng ngày như sau: Buổi sáng là kiểm tra thể lực và thực chiến, buổi chiều học lý thuyết, tối đến là họp nhóm và phát biểu tổng kết.

Yêu cầu: 1. Ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi, không được sử dụng điện thoại. 2. Thực hiện quản lý khép kín, trong thời gian huấn luyện không được tự ý rời khỏi doanh trại.

Khóa huấn luyện diễn ra rất căng thẳng. Dường như chủ nhiệm Lữ cũng tìm lại được sự bình tĩnh và tập trung vốn có của những ngày nghiên cứu, nhờ vậy mà tình trạng sức khỏe cũng dần ổn định. Hiện tượng "phản ứng dư âm" mà người ta thường nhắc tới cũng dần biến mất giữa cuộc sống bận rộn.

Thậm chí, anh còn cảm thấy bản thân đang trở lại quỹ đạo bình thường. Điều đó thật đáng mừng.

Có điều, là một phần của khóa huấn luyện, Bộ quân sự yêu cầu tất cả mọi người bất kể quân hàm hay chức vụ đều phải ở ký túc xá tập thể. Thế nên, mỗi tối anh phải tránh phạm vi hoạt động của những người khác để thực hiện nhiệm vụ tống tiền hàng ngày.

Phiền phức thật, nhưng cũng may thời gian không còn lâu nữa.

Mấy ngày sau đó, khi anh nghĩ cuộc sống đã dần ổn định trở lại, anh đột nhiên có một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, bản thân nóng bừng và một nửa khác đang giúp anh giải nhiệt. Việc ăn đối phương sảng khoái hệt như đang ăn kem giữa gió biển oi ả. Anh trong mơ giống như một loài động vật cấp thấp mang bản chất Alpha, dường như có thể chơi hỏng người kia bất cứ lúc nào. Giấc mơ này khiến chú em vào hôm sau như muốn nổ tung, đi vệ sinh cũng khó khăn. Anh phải cố gắng kiềm chế rất lâu mới bình tĩnh lại được.

Ngồi trên bồn cầu, anh cắn răng nanh suy nghĩ. Dù đúng là anh có tiếp xúc cơ thể với đối tượng dịch cảm vài lần nhưng đều rất hời hợt. Mà cảnh tượng trong mơ lại khiến anh cảm thấy mình rất quen thuộc cơ thể của đối phương.

Nghĩ đến đây, cảm xúc của anh một lần nữa dao động. Không hiểu sao lại có chút bực bội.

Do đang trong thời gian huấn luyện, để tránh gây ra rắc rối không cần thiết, anh suy đi nghĩ lại rồi quyết định gọi cho bác sĩ Cao.

Điện thoại tắt máy.

Kỳ lạ. Người này chưa bao giờ tắt máy.

Anh vô thức đăng nhập vào email. Trông thấy email hẹn giờ của đối phương: "An toàn. Gặp sau."

Sau khi xem xong, email biến mất.

Lữ Không Quân cố gắng suy ngẫm ý nghĩa của bốn chữ này. Anh rửa tay, lau tay, chùi điện thoại rồi bước vào ký túc xá. Người bạn cùng phòng ở giường bên cạnh – Lục Nhân Giả, bất ngờ ngồi dậy nhìn anh: "Cậu hai Lữ. Cao Vũ Đinh là bạn cậu phải không?"

Lữ Không Quân nhìn về phía gã. Đôi mắt của người này sắc bén và xảo quyệt, là đồng nghiệp của Lữ Kỳ Phong trong bộ phận tình báo, lần này gã cũng đến tham gia khóa huấn luyện thăng chức, không hiểu sao lại được sắp xếp chung phòng với anh. Ban đầu Lữ Không Quân còn thấy kỳ lạ, nhưng bây giờ thì dường như đã hiểu sơ sơ. Anh im lặng hồi lâu rồi hỏi: "Phải.

Có chuyện gì sao?"

Người kia suy nghĩ một lúc, nhìn quanh thấy không có ai. Cuối cùng gã quyết định bán chút ân tình cho cậu hai Lữ, hạ giọng nói: "Gián điệp nước M ở phòng khám của anh ta chạy rồi."

Lữ Không Quân sững người: "Không phải các anh đã cử rất nhiều người giám sát sao?"

"… Thì bởi vậy anh trai cậu mới tức điên lên, toàn bộ người trực lúc đó đều bị đưa vào để thẩm vấn." Giọng người kia càng hạ thấp hơn, "Cậu bảo bác sĩ Cao cẩn thận chút nhé. Tôi sợ anh trai cậu giận cá chém thớt mà giết anh ta mất, anh em trong nhà làm vậy thì khó coi lắm. Cậu hai điềm tĩnh, tôi nghĩ tốt nhất nên báo với cậu một tiếng. Nói bác sĩ kia chạy xa một chút."

Cao Vũ Đinh không phải người đơn giản, lai lịch bí ẩn. Người hắn thầm yêu đang hôn mê và luôn được chăm sóc tại nước C, vì thế hắn cũng có hộ khẩu ở đó. Việc bác sĩ Cao gửi tin nhắn thông báo như vậy có lẽ là tín hiệu hắn đã chạy sang bên đó trốn rồi.

Lữ Kỳ Phong không với tay được tới nước C, dù có cố cũng chẳng bằng việc bắt lại tên gián điệp nước M.

Lữ Không Quân còn chưa kịp nói gì với Lục Nhân Giả về lời cảnh báo vừa rồi thì ngoài cửa lại có một người bạn cùng phòng khác bước vào.

"Thượng tá Lữ." Người đó vắt áo khoác trên vai, để lộ cơ bắp cuồn cuộn, nói: "Ngày mai sẽ là bài kiểm tra đối kháng tự do, ngài có muốn đấu với tôi không?"

Người này là một trung tá của đội lính thủy đánh bộ, có lẽ là họ hàng của Đinh Khải, chính là viên sĩ quan bị Lữ Không Quân tát tại S House mà Ngu Tiểu Văn nghe được. Ban đầu, Lữ Không Quân không biết người bạn cùng phòng này là họ hàng của Đinh Khải, thế nhưng dù người này không dám công khai gây rối song vẫn ngấm ngầm đối đầu với Lữ Không Quân.

Việc này khá là bất thường, vì đây là quân khu Mãn Kinh, nơi mà từ lính đến chỉ huy đều biết rõ về gia thế nhà họ Lữ.

Lữ Không Quân nhìn thấy tên gã ta, Đinh Khai, thế là đoán ra được thân phận của gã.

Người này có lẽ muốn lợi dụng trận đấu đối kháng ngày mai để đường đường chính chính trả thù cho họ hàng của mình. Vì khi đó, bất kể bạn là Alpha gì, đấu đối kháng là cấm sử dụng pheromone, chỉ đơn thuần là đối kháng thể lực.

Bác sĩ Lữ liếc nhìn đôi vai cơ bắp của gã ta, không nói gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!