Editor: caphaos | Beta: Beihe
Tên tống tiền có thể trạng kém kia rẽ vào một khu dân cư trong hẻm Liên Vụ. Lữ Không Quân im lặng đi theo sau. Người đàn ông bước vào hành lang rồi leo một mạch lên bốn tầng, mở cánh cửa sắt chống trộm cũ kỹ từ thế kỷ trước, sau đó đẩy cửa phòng bước vào.
Y quay lại nhìn Lữ Không Quân, giơ tay mời anh vào: "Vào đi, nhà của tôi."
Lữ Không Quân liếc nhìn bên trong. Căn phòng chật hẹp, đơn sơ, nội thất trang trí lỗi thời, có lẽ chẳng sửa sang gì từ thời ông nội người này. Những chiếc bàn ghế gỗ đã bong tróc, ghế sofa đơn giản đã sờn vỏ, ánh đèn mờ mờ, không có nhiều đồ đạc.
Lữ Không Quân: "Chỉ có một mình cậu?"
Tên tống tiền có vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi của anh: "Chứ còn ai vào đây nữa?"
Y suy nghĩ một chút rồi tiến một bước về phía Lữ Không Quân: "Câu hỏi của cậu nghe khá mờ ám đấy, cậu không thấy vậy à?"
"…" Lữ Không Quân lách qua y, đi vào trong.
Người đàn ông ở đằng sau đóng cửa lại, tiếp đó tự rót cho mình một cốc nước, ừng ực uống hết. Rồi y hỏi: "Uống nước không?"
Lữ Không Quân sẽ không uống nước ở nhà y. Anh bước tới, phủi nhẹ mặt ghế sofa, ngồi xuống.
"Cậu là ai, sao có được thứ đó? Bản gốc có ở trong tay cậu không? Còn ai giữ bản sao không? Tại sao cậu không trực tiếp tống tiền bố tôi mà lại tìm tôi? Cậu muốn gì?"
Một loạt câu hỏi của Lữ Không Quân khiến tên tống tiền ngớ người ra, y nhìn anh, lại cười.
"Tôi cảm nhận được cậu không muốn ở lại đây thêm một giây nào. Nhưng đừng nóng vội, còn sớm mà." Y vừa nói vừa bật TV, sau đó lấy một chiếc đĩa phía trong tủ, mở hộp, rồi cho vào đầu đĩa.
Bây giờ mà vẫn còn người dùng đầu đĩa.
Y còn kéo rèm cửa lại.
Lữ Không Quân hỏi: "Cậu đang làm gì thế."
"Xem phim." Tên tống tiền bình thản ngồi xuống bên cạnh anh, "Cậu xem phim với tôi xong rồi hẵng nói chuyện chính."
Bộ phim bắt đầu chiếu.
Trong khung hình là một chiếc ghế sofa đơn giản, giống y như chiếc mà Lữ Không Quân đang ngồi, kiểu dáng điển hình của các phòng trọ cho thuê giá rẻ. Ánh sáng trong phim không được tốt lắm.
Một nam Omega bước vào, ngồi xuống giữa màn hình. Diễn viên này trông rất lạ mặt.
Cậu ta bắt đầu nói chuyện với ống kính, cúi đầu gật gù, trông yếu ớt mệt mỏi. Dùng ngôn ngữ nước ngoài, không có phụ đề, nhìn qua như một bộ phim tài liệu. Một lát sau, một nam diễn viên Alpha khác ngồi xuống bên cạnh, hai người bắt đầu trò chuyện.
"Tôi không biết tiếng này." Lữ Không Quân nói, "Tôi không hiểu."
"Suỵt. Nhìn kỹ đi. Đây là bộ phim mà ai trên thế giới cũng có thể hiểu." Cánh tay của người đàn ông đặt trên lưng ghế sofa, trông như đang khoác vai anh.
Lữ Không Quân liếc nhìn cánh tay của y nhưng không nói gì, chỉ nhíu mày nhìn lại màn hình, cố gắng hiểu ý nghĩa của bộ phim mà ai trên thế giới cũng có thể hiểu.
Một lát sau, Alpha kia đặt tay lên đùi của Omega.
Tay hắn từ từ di chuyển lên trên, rồi chạm môi vào tai đối phương.
Hai người xa lạ vừa rồi còn vô cùng khách sáo bỗng trở nên tâm đầu ý hợp.
Lữ Không Quân: "…"
Anh quay cổ lại, cúi đầu nhìn tên b**n th** kia: "Tôi không có thời gian chơi với cậu. Nói ngay mật khẩu để hủy việc tải video lên, nếu không tôi sẽ khiến cậu hối hận."
"Đừng vội mà." Tên b**n th** ngồi thấp xuống hơn, dường như rất hưởng thụ khi bị Lữ Không Quân nhìn từ trên xuống. Cách y ngước mắt nhìn lên rất giống một con mèo ranh mãnh: "Chỉ mỗi việc xem phim với tôi mà cậu cũng không làm được, làm sao có thể đòi thứ quan trọng như vậy từ tôi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!