Chương 22: (Vô Đề)

Editor: caphaos | Beta: Beihe

Tên tống tiền quan sát Lữ Không Quân hồi lâu rồi mới chậm rãi bước vào phòng. Trong phòng tràn ngập mùi pheromone của Lữ Không Quân. Anh nhìn thấy tên tống tiền cúi người cẩn thận đặt hai trái dừa lên bàn, sau đó người nọ đưa tay chạm vào sau gáy kiểm tra miếng dán ức chế.

Thấy động tác ấy, Lữ Không Quân chợt nhớ đến lần đầu tiên đến nhà tên tống tiền, lúc đó anh đã tự tin khẳng định: "Trước mặt tôi, cậu không cần phải mang thứ đó."

Cảm giác chóng mặt ngày càng nặng hơn. Anh nâng cánh tay, chống vào giá đỡ bên cạnh, tay kia cũng phải vịn lại để giữ thăng bằng.

"Cậu bệnh à?" Tên tống tiền quay lại, gỡ chiếc mũ lưỡi trai che mặt xuống, nhẹ nhàng vuốt mái tóc bị mũ đè dẹp. Gò má tái nhợt của y dường như cũng hồng hào lên đôi chút do phải ôm dừa đi bộ một quãng khá xa.

Lữ Không Quân không nói gì. Anh bước đến bàn trà, định cầm ly nước thủy tinh lên. Nhưng vì cả đời chưa từng bị còng tay nên hai tay anh sượt qua cái ly, làm nó tuột ra khỏi tay, nhanh chóng rơi xuống.

Tên tống tiền nhanh chóng vươn tay ra, chụp lấy cái ly trước khi nó chạm đất.

Lữ Không Quân lại chửi thề trong lòng lần nữa.

Anh hỏi: "Cái đếm ngược hồi nãy là sao?"

Tên tống tiền cầm ly đứng thẳng người: "Cậu đã nhắn tin trả lời nên tôi đã đặt lại thời gian rồi. Yên tâm đi."

"Ừm," Lữ Không Quân hừ nhẹ một tiếng qua mũi.

Tên tống tiền hơi nhíu mày, lặng lẽ nghiêng người về phía trước, quan sát kỹ Lữ Không Quân, con ngươi nhạt màu dưới hàng mi lấp lánh ánh sáng.

… Lữ Không Quân cảm thấy tóc ướt bết lên trán và mắt, làm cho tầm nhìn vốn đã không rõ của anh càng thêm mờ mịt. Anh từ từ chớp mắt, đầu óc nặng trĩu, loạng choạng tiến về phía đối tượng dịch cảm.

Tên tống tiền chớp mắt hai lần, rồi đứng thẳng người. Y nghiêng đầu nói: "Say, say rượu à? Nặng vậy sao? Chẳng phải cậu đã dùng rất nhiều thuốc rồi à. Không hiệu quả? Bác sĩ của cậu cũng chẳng ra làm sao."

Lữ Không Quân quay người ngồi xuống ghế sofa. Tên tống tiền lập tức ngồi xuống bên cạnh, đưa cái ly trong tay cho anh. Lữ Không Quân đưa ngón tay ra nắm lấy cái ly, tên tống tiền khéo léo tránh tay của anh, chuyển sang đỡ dưới đáy ly.

Sau đó y nói: "Uống đi… Tôi đỡ giúp cậu."

Lữ Không Quân cúi xuống nhìn hai bàn tay đang cầm ly ở hai vị trí khác nhau.

Rồi anh ngước lên, nhìn chằm chằm vào đôi môi của tên tống tiền, sau đó đưa ống hút trong ly vào khe của dụng cụ chống cắn, hút nước.

Cả hai im lặng một lúc. Lữ Không Quân nhả ống hút ra, nói: "Tôi sắp biến thành chó điên rồi."

Tên tống tiền ngớ người một lúc, hỏi: "Cái gì?"

Lữ Không Quân: "Vì một vài lý do mà kỳ dịch cảm của tôi sắp bùng phát. Rất nghiêm trọng."

Anh nhìn tên tống tiền đang mở to mắt hơn một chút, do dự một lúc rồi tiếp tục nói: "Tôi cần giúp đỡ."

Tên tống tiền vẫn nhìn anh, khẽ gật đầu, dường như ra hiệu để anh tiếp tục nói.

Cảm giác trong cơ thể Lữ Không Quân càng lúc càng dâng trào khi đối tượng dịch cảm tiến gần. Công cụ đổ dầu vào lửa trong lòng anh từ cái muỗng biến thành cái xô. Anh không có thời gian vòng vo nữa, đi thẳng vào vấn đề: "Nói đơn giản, kỳ dịch cảm là giai đoạn đ*ng d*c khiến Alpha muốn giao phối sinh thật nhiều chó con. Khi kỳ dịch cảm bùng phát, Alpha sẽ mất đi lý trí, điên cuồng muốn sinh càng nhiều chó con càng tốt, và nhu cầu sinh sản mang tính thú vật này chỉ có thể được giải quyết bằng cơ thể của Omega."

"…" Tên tống tiền nhìn anh, tay còn lại đặt trên đùi từ từ siết chặt.

"Nhưng tôi có thể dùng một số phương pháp để lừa gạt nhu cầu sinh lý này. Phương pháp ấy yêu cầu dịch cơ thể của Omega," Lữ Không Quân nói. "Dịch cơ thể tự nhiên từ đối tượng dịch cảm thì càng tốt."

"…" Tên tống tiền nới lỏng tay ra, đổi ánh mắt khác nhìn anh, sau đó hơi ngả người ra sau.

Biểu cảm của y như đang suy nghĩ, rồi ngẩng cằm lên hỏi: "Thế tại sao cậu lại tìm tôi?"

Lữ Không Quân bị câu hỏi làm cho sững sờ trong giây lát, rồi môi anh bặm chặt, mắt cũng nheo lại. Tên tống tiền nhìn thấy biểu cảm đó thì bật cười, như thể đang chế giễu: "Vì tôi tiết ra nhiều? Hay là cậu không nỡ tìm… Ấy!…"

Lữ Không Quân chưa kịp phản ứng lại thì đã túm lấy cổ đối phương, đè xuống ghế sofa. Tiếng xích tay kêu khẽ, anh ngay lập tức tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn tên tống tiền. Khóe mắt của y đã đỏ lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!