Chương 21: (Vô Đề)

Editor: caphaos | Beta: Beihe

Một Omega ướt sũng lao ra khỏi phòng, bụm mặt bỏ chạy.

"…"

Mây đen vừa rời đi, căn phòng bao vốn vừa được ấm lên một chút lập tức rơi vào im lặng. Mọi người hai mặt nhìn nhau, Trần Kiến là người phản ứng đầu tiên, gã đứng dậy. Nhưng gã không đuổi theo Omega kia mà bước vào phòng nhỏ để xem Lữ Không Quân. Dựa trên chút ít hiểu biết ngắn ngủi từ việc tiếp xúc với cậu hai Lữ, Trần Kiến cảm thấy vấn đề nằm ở người này.

Trần Kiến đứng trước cửa phòng nhỏ, nhìn vào trong, Cao Vũ Đinh cũng theo sau. Hai người nhìn thấy Lữ Không Quân đang đứng trước bức tường treo đầy dụng cụ.

Trần Kiến hỏi: "Chủ nhiệm Lữ, sao vậy?"

Lữ Không Quân quay đầu nhìn gã một cái, dừng lại rồi vừa cài nút áo cổ vừa trả lời: "Cậu ta không làm tôi hài lòng."

Quả nhiên.

Trần Kiến nói: "Vậy gọi Tiểu Quang đến tiếp cậu nhé?"

Tiểu Quang là Alpha từng làm phẫu thuật tuyến thể.

"Không cần." Lữ Không Quân lắc đầu, sau đó cầm lên một đôi còng tay lông xù treo trên tường. Đôi còng tay có lớp lông màu hồng nhạt, trên mỗi chiếc vòng còn có một đôi tai mèo dựng đứng.

Anh cầm nó trong tay bóp nhẹ.

"Cái này mua ở đâu vậy?"

"…" Trần Kiến nói, "Cái đó tôi không rõ lắm. Nếu thích thì cậu cứ lấy mà dùng."

Lữ Không Quân lại lắc đầu, treo nó lại chỗ cũ: "Tôi tự mua. Tôi muốn mua mới."

Trần Kiến: "…"

Rõ ràng là có vấn đề.

Một người phục vụ đứng xa xa thận trọng nói: "Cái đó… S House có nhà cung cấp riêng, kiểu dáng được thiết kế đảm bảo chất lượng và an toàn khi dùng. Bên ngoài không mua được đâu."

Trần Kiến lập tức quay lại nói với cô ta: "Đi hỏi kho còn hàng không, nhanh chóng mang một cái mới đến đây."

Lữ Không Quân lấy ví ra: "Bao nhiêu tiền?"

Trần Kiến xua tay: "Trời ơi, chủ nhiệm Lữ đừng đùa nữa, thứ này mà chúng ta tính toán với nhau thì thật buồn cười."

Lữ Không Quân lấy thẻ tín dụng, đưa cho người phục vụ bên cạnh: "Nên làm. Còng lông, phí phòng, tiền rượu, tính chung luôn đi."

"Trừ cái chai anh bỏ thuốc ra." Anh nói.

Ngu Tiểu Văn bước lên ghế phụ.

"Bộ đầu này làm bố mày khó chịu quá." Y tháo bộ tóc giả, vòng cổ và tai nghe ra.

Xung quanh không có ai đáp lại, nên y quay đầu nhìn đồng nghiệp. Trần Tử Hàn đang lái xe, Từ Kiệt ở ghế sau và một đồng nghiệp khác, tất cả đều nhìn y với vẻ mặt đau buồn.

"Hửm?"

Trần Tử Hàn định giơ tay bật đèn nhỏ trên đầu, nhưng sau khi do dự một chút, hắn rụt tay lại.

"Cậu chịu khổ rồi." Tổ trưởng Trần nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!