Chương 23: (Vô Đề)

Mẹ ta thường bảo, loài sói bọn ta vốn phóng khoáng, ưa tự do, ghét bị ràng buộc.

Mẹ ta còn nói, sói không sinh con vào mùa đông, việc ta và các anh em ta ra đời hoàn toàn là ngoài ý muốn.

Chính vì là ngoài ý muốn, nên chỉ những đứa mạnh mẽ nhất mới có thể sống sót.

"Woof woof", nhưng ta không phải đứa mạnh nhất trong đàn.

Ta chỉ hơn những đứa yếu nhất một chút, mà kém đứa mạnh nhất một chút thôi. Ấy vậy mà trong một ngày tuyết lớn, ta tìm mãi, tìm mãi mà chẳng thấy mẹ đâu.

Chắc mẹ cũng không cố ý bỏ ta lại đâu nhỉ? Dù sao thì tuyết cũng rơi dày đặc quá, bước được hai bước, dấu chân đã bị vùi lấp mất rồi. Haizz, mẹ ta to lớn như vậy mà cũng lạc đường được.

Ban đầu ta cố leo lên núi, nhưng mới đi được vài bước đã bị gió tuyết quật ngã, lăn lông lốc xuống chân núi. Ngươi xem, đến cả gió cũng mạnh hơn ta.

Sau đó, ta đành đi xuống núi.

Mặc dù mẹ ta vẫn dặn, dưới núi có loài người, họ g.i.ế. c sói dễ như trở bàn tay, như lão Tiểu ngã lộn nhào vậy.

Lão Tiểu là đứa yếu nhất đàn, nhỏ hơn tụi ta cả một vòng.

Nó lúc nào cũng bị giành mất sữa.

Không biết lão Tiểu có bị lạc đường không nhỉ?

Tuyết cứ rơi mãi, rơi mãi chẳng thấy dứt!

Ta ngã sóng soài như lão Tiểu, nhưng lại không giống lão Tiểu, có thể tự đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã.

Tuyết lạnh buốt phủ kín người ta, ta thấy đầu óc choáng váng, mắt hoa lên, chắc sắp được gặp tổ tiên rồi.

Bỗng nhiên, gáy ta bị siết chặt, cả người lơ lửng trên không!

Ôi má ơi! Kẻ đang trừng mắt nhìn ta đây, hình như chính là con người dưới núi! 

Ta tung một cú móc bằng chân trái, rồi thêm một cú đá bằng chân phải. 

Hắn ta bật cười: "Nhóc con, sức lực cũng khá đấy!" 

Hứ, ngươi dám gọi ta là nhóc con! 

Hắn xách cổ ta lên, mang ta đến một nơi toàn người là người. Bọn họ xúm lại vây quanh ta. Gã cao gầy reo lên: "Oa! Chó con ở đâu ra đây?" 

Tên mập ú kêu lên: "Ngốc quá! Đây là sói chứ chó gì!" 

"Mũi nhỏ xíu thế này, là sói á?" 

"..."

"Thôi được rồi, mang một thau thịt đến đây, cứ tính vào sổ của ta." Kẻ nhặt ta về kia, xem ra cũng không đến nỗi nào! Ta ăn ngấu nghiến một hồi rồi ợ lên một cái rõ to. 

Hắn xoa đầu ta. Ta sẽ không bao giờ thừa nhận là ta thấy thích thú đâu.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

..

Ta phải rút lại lời khen ban nãy, kẻ nhặt ta về là một tên xấu xa. Hắn đặt cho ta một cái tên làm mất hết uy phong của loài sói. Ngươi hỏi là gì ư? Hừ, ta không thèm nói cho ngươi biết đâu!

"Cẩu Đản! Cẩu Đản!" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!