Chương 19: (Vô Đề)

Vệt đỏ trên mặt Hạ lão phu nhân vẫn chưa tan, giống như bà ấy đã ngủ thiếp đi.

Liễu Thai quỳ sụp xuống dưới chân bà, đặt đầu lên gối bà, khẽ gọi một tiếng: Mẹ.

Nhà họ Hạ có tang sự mới, Khấu thị Văn Huệ bệnh mất, hưởng thọ bốn mươi lăm tuổi.

Liễu Thai không kịp đau buồn, liền tất bật lo liệu việc tang lễ.

Cả nhà họ Hạ đều là người trung liệt, Hạ lão phu nhân lại có quan hệ tốt với mọi người, rất nhiều người đến phúng viếng, Liễu Thai đều dập đầu tạ ơn từng người một.

Cũng có không ít người thở dài, gia đình công huân nhiều đời, cuối cùng chỉ còn lại hai người góa phụ.

Hạ Uyên tuy nói là mất tích, nhưng trên chiến trường, mất tích có nghĩa là gì thì không cần phải nói cũng hiểu.

Tang lễ kết thúc, Liễu Thai cũng không được nhàn rỗi, sản nghiệp của nhà họ Hạ vẫn cần phải quản lý, nàng bận rộn ra vào, mệt mỏi liền lăn ra ngủ, không còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác, ngược lại trở thành một chuyện tốt.

Tuệ Ninh từ Phật đường nhỏ đi ra, gánh vác mọi việc lớn nhỏ trong phủ. mỗi khi Liễu Thai không ăn cơm đúng giờ, Xuân Hiểu liền đến tìm Tuệ Ninh mách lẻo.

Mỗi lúc như vậy, Tuệ Ninh sẽ tự mình xuống bếp, làm hai món Liễu Thai thích ăn.

Bất kể có thật sự thích ăn hay không, chỉ cần là Tuệ Ninh làm, Liễu Thai đều ăn hết.

Lúc vào thu, bên phía Liễu Nghi truyền đến tin vui mang thai.

Liễu Thai chuẩn bị quà đến thăm tỷ tỷ, đang trên đường đi, lại gặp một con ngựa tám trăm dặm khẩn cấp.

Vẫn là chuyện biên quan, dưới sự cố thủ kiên cường của Từ lão tướng quân, quân giặc không đánh tới được. Nhưng quân giặc cũng không rút lui, vẫn còn vây quanh thành.

Tình hình quân sự khẩn cấp, quân phí lại cạn kiệt, thật không may, đúng lúc này, Giang Nam lại gặp nạn lụt, đúng vào mùa thu hoạch, lúa má bị ngập úng không ít.

Loạn trong giặc ngoài, ngay cả Hoàng thượng cũng phải đau đầu.

Liễu Thai nghe những tin tức này, ăn không ngon.

Liễu Nghi điểm vào trán nàng: Nghĩ gì vậy?

Không có gì.Thai Nhi, đặt tên cho đứa nhỏ đi.Đặt tên? Với trình độ nửa vời của muội sao?Sao vậy, làm phu nhân rồi thì không nhận người thân nghèo khó này nữa sao?

"Liễu Thai cười nói sao dám, nàng biết đại tỷ tỷ làm vậy là để cho nàng một niệm tưởng."Đặt một cái tên nhỏ, gọi là Bảo Nhi, được không?"

Liễu Thai ăn cơm xong, hạ quyết tâm phải cho Bảo Nhi chưa ra đời một thái bình thịnh thế.

Liễu Thai trở về nhà, liền đi bàn bạc với Tuệ Ninh chuyện quyên góp quân phí.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Chuyện này, nghe qua đã thấy khó khăn.

Quyên góp như thế nào? Quyên góp cùng ai? Có tư cách để quyên góp không?

Tuệ Ninh nói ra những lo lắng trong lòng, Liễu Thai lúc này mới phát hiện, suy nghĩ của mình có chút viển vông.

Xưa nay, những người có năng lực quyên góp quân phí đều là những vị đại thần quyền cao chức trọng.

Nàng chỉ là nữ lưu, lại không có chức quan, điều duy nhất có thể làm chính là bán hết gia sản của nhà họ Hạ.

Nhưng cho dù có bán hết nhà họ Hạ, cũng không đủ.

Liễu Thai nhốt mình trong phòng, hai ngày hai đêm không ra khỏi cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!