Sau khi tôi và Sầm Dực quay lại, anh liền muốn đưa tôi về nhà.
Sau mấy lần từ chối thì tôi vẫn thỏa hiệp.
Cuối tuần, tôi mua quà cáp trái cây, mang theo Viện Viện ngồi lên xe của Sầm Dực.
Chúng tôi đã thương lượng, hôm nay đến nhà anh ăn cơm.
Nhưng tôi không ngờ rằng, sau khi vào cửa, tôi lại nhìn thấy Trương Thi Ngôn trong phòng khách.
Cô ta và mẹ của Sầm Dực ngồi trên ghế sô pha, nói chuyện vui vẻ.
Sầm Dực cầm tay tôi, dẫn tôi và Viện Viện vào phòng khách, sau khi chào hỏi, tôi kéo chặt tay Viện Viện: "Mau gọi bà nội đi con."
"Đừng."
Mẹ của Sầm Dực mở miệng trước: "Trước đó Sầm Dực ngay cả bạn gái cũng không có, đột nhiên có đứa cháu gái lớn như vậy, tôi nhất thời vẫn chưa tiếp nhận được."
Lời này đã tỏ rõ lập trường.
Sầm Dực ở bên cạnh cau mày nói: "Mẹ, không phải mẹ nói vô cùng thích Lâm Lâm, bảo con đưa cô ấy về gặp mẹ sao?"
Mẹ Sầm cười một tiếng: "Đúng vậy, đúng là mẹ rất thích Lâm Lâm."
Nhưng dù là ai thì cũng có thể nhìn ra được lời này rốt cuộc giả đến mức nào.
Bầu không khí đang giằng co, Viện Viện ở bên cạnh đột nhiên mở miệng: "Mẹ, dì này trẻ tuổi như thế, tại sao phải gọi là bà nội ạ?"
Mọi người sửng sốt.
Mẹ của Sầm Dực lập tức cười như nở hoa.
"Ôi chao, cô bé con này thật là dẻo miệng, nhanh đi rửa tay ăn cơm đi."
Sầm Dực mang theo tôi đi đến nhà vệ sinh, lúc rửa tay, Viện Viện thì thầm hỏi: "Mẹ ơi, có phải bà nội không thích Viện Viện không?"
"Không có."
Sầm Dực cướp lời trước tôi: "Bà nội thích Viện Viện lắm."
Lúc ngồi vào bàn ăn cơm, bầu không khí vẫn rất kỳ lạ, thực tế là mẹ của Sầm Dực cố ý thể hiện lòng tốt của mình đối với Trương Thi Ngôn.
Trương Thi Ngôn cũng tuyệt đối không phải là người thấy tốt là nhận.
Sau khi mẹ Sầm một lần nữa gắp đồ ăn cho cô ta, Trương Thi Ngôn cười cười, đột nhiên chuyển chủ đề câu chuyện sang tôi.
"Lâm Giản, tôi nghe người ta nói, thật ra Viện Viện là con gái riêng của cô, có phải là của người đàn ông hôm đó đi Maybach đến tìm cô không?"
"Dì ơi, dì không biết đâu, Lâm Giản xinh đẹp, được chào đón lắm, dì cần phải bảo anh Sầm Dực bảo vệ cô bạn gái này cho tốt."
Sự chua ngoa và quái gở của Trương Thi Ngôn đều được thể hiện rồi, cô ta cười nhìn tôi, lúc đối mặt với tôi còn nhướng mày.
Tôi đặt đũa xuống, từ tốn nói: "Chỉ là gặp được người bạn trên đường ôn chuyện hai ba câu thôi, cô nhiều lần cứ nhắc đến Maybach, xem ra sau này còn phải tìm người giàu thì mới có thể thỏa mãn cô được."
Nói xong, tôi nhìn về phía Sầm Dực: "Anh có biết nhà trẻ nào không? Em định chuyển trường cho Viện Viện, kiểu cô giáo mở miệng ngậm miệng là con riêng con chung trước mặt trẻ con thế này, xem ra cũng không dạy được cái gì hay ho đâu."
Sầm Dực rót cho tôi ly nước trái cây, vô cùng tự nhiên tiếp lời:
"Ừm, anh đúng lúc quen biết viện trưởng của một nhà trẻ, ngày mai sẽ đi liên hệ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!