Lâm Vụ và Vương Dã nói chuyện một hồi xong, lấy lại tinh thần, mới phát hiện ra bạn cùng phòng đang gọi điện nói chuyện với người nhà rồi.
Hạ Dương: "Mẹ đang lưu hình của linh dương Gazelle cơ, con là linh dương nhảy, linh dương nhảy cơ, chẳng khác gì nhau sao? Con đẹp hơn chứ, lúc nhảy lên dáng người cũng tao nhã lắm…"
Nhâm Phi Vũ: "Con tìm vài lần rồi…. Con cũng chẳng nghĩ tới…. Dạ… Con sẽ cố gắng…."
Lý Tuấn Trì: "Đúng, là loại ngựa quý báu hồi xưa ấy, ha ha ha…. Mẹ và ba con kiểm tra sức khỏe ra kết quả gì thế…"
Lâm Vụ thu lại ánh mắt hâm mộ, nhắn tin "Kết quả kiểm tra thức tỉnh của con là sói đồng cỏ" riêng biệt cho cha lẫn mẹ, xem như là thông báo ngắn gọn đi.
Không nghĩ được ngay lúc này, khi tin nhắn vừa được gửi, ba cậu đã gọi điện thoại đến.
"Con trai, dạo này khỏe không," Mới vừa bắt máy thì bên kia đã truyền đến một giọng nói thân thiết.
Lâm Vụ không bật loa ngoài, dán điện thoại vào lỗ tai, nói: "Tốt lắm ạ."
"Ba thấy tin nhắn con gửi rồi, bên đây kết quả của ba cũng là sói, đúng là cha con mà ha ha. Nhưng mà, sói đồng cỏ là sói gì ấy…."
Lâm Vụ: "Cùng một loại thôi ạ…"
"Ấy, mặc kệ nó tên gì, dù sao cũng là con trai lớn nhất của ba, con là niềm kiêu ngạo của ba đó!"
"….."
"Thôi, ba cũng chẳng còn chuyện gì, con khỏe là ba an tâm rồi, tiền còn đủ không còn?"
"Đủ ạ."
"Không đủ thì nói ba nhé."
"Vâng ạ."
Lâm Vụ biết ba cậu không để ý, nhưng sự quan tâm trong vô thức này vô cùng ấm áp.
Nhận được sự thân thiết như thế, Lâm Vụ có thể vui vẻ cả một thời gian dài.
Nói chuyện xong, Lâm Vụ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tuyết ngừng, cả đất trời khoác lên một màu trắng xóa.
Cậu cất điện thoại đi, chờ các anh em 333 nói chuyện với người nhà xong thì đề nghị: "Đi sân thể dục không?"
Ba người: "Bây giờ hả?"
"Biết loài của mình rồi, không muốn thử tiềm lực cơ thể mình hả?" Lâm Vụ bướng bỉnh nháy mắt mấy cái.
Ba người hai mặt nhìn nhau.
Không muốn hả? Ai không muốn là con chó!
Trước đó ai cũng cảm thấy cơ thể mình xuất hiện những biến hóa rõ rệt, rồi từ đó suy ra đặc tính động vật, tìm hướng đi tại nơi vô định. Nhưng mà bây giờ xác định loài vật rồi, ngược lại, bọn họ căn cứ từ đặc tính động vật để khai phá tiềm lực của cơ thể mình xem có giống không.
Có bao nhiêu sự biến hóa nhỏ nhoi tồn tại trong cơ thể đang chờ bọn họ khám phá đây?
Nghĩ lại thật khiến người khác hào hứng mà!
Bốn người giống như bốn con thú nhỏ, tung tăng chạy ra khỏi ký túc xá.
Trong ký túc xá rất ấm cúng, nhiệt độ tầm cỡ 25 độ C, bên ngoài trời đông giá rét, nhiệt độ cũng phải âm 15 độ C, sự chênh lệch bốn mươi độ này lập tức khiến người ta sảng khoái, hít một hơi không khí lạnh, thoải mái vui sướng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!