Chương 11: Mai Nở Hai Lần

Màn đêm buông xuống, Mạnh Nghị sau buổi tiếp đón vây không được đánh không xong trở về phòng liền lăn ra ngủ.

Tạ Lăng Du ở trong phòng mình tính toán kế hoạch tiếp theo, lại sợ kế hoạch không theo kịp biến hóa.

"Hồ ly tinh" kia chính là biến số lớn nhất, hơn nữa trước mắt còn là phiền toái lớn nhất không giải quyết được.

"Cộc cộc", tiếng gõ cửa nhẹ nhàng chậm chạp vang lên.

Tạ Lăng Du đi ra mở cửa.

Hạ Úy đứng ở ngoài, dáo dác lấm la lấm lét duỗi cổ nhìn vào trong: "Không có ai phải không?"

"Đây là nhà ngươi ngươi còn không rõ à?"

Tạ Lăng Du không muốn nói lời vô nghĩa, kéo hắn vào, trở tay đóng cửa lại.

Hạ Úy nhìn cái tư thế này liền biết là không phải chuyện tốt, có dự cảm xấu trong lòng.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tạ Lăng Du không nói, tự rót cho mình chén trà trước, nặng nề nói: "Tiểu Nhị à, ta luôn có cảm giác lên thuyền giặc."

Hạ Úy cũng mặc kệ mọi chuyện, tức giận nói: "Huynh có thể đừng xưng hô cái kiểu nhà quê này được không vậy, người ta nghe lại tưởng đệ là thằng đần ở Tử Châu..."

"Theo suy đoán của ta, dư đảng của Thái tử điện hạ vẫn còn tồn tại, trước mắt hẳn là muốn liên thủ với ta."

"Rầm"

Hạ Úy không thể tin nổi mở to hai mắt, đột nhiên đập bàn một phát: "Huynh nói cái gì cơ?"

Tạ Lăng Du nhíu mày.

Tuy rằng suy đoán của hắn chưa chắc đã đúng, nhưng tám chín phần nếu liên thủ thì mục tiêu cuối cùng nhất định là vị ở kinh thành kia là điều sớm hay muộn bọn họ cũng phải đối mặt.

Mà sự liên thủ của bọn họ cũng có thể dùng một từ khác để khái quát

- mưu phản.

Hắn muốn điều tra rõ chân tướng mà chỉ bằng sức của bản thân thì như mò kim đáy bể, nhưng hắn không thể dùng cả Tạ gia để đánh cược.

Nên làm gì bây giờ...

Hắn tự hỏi bản thân mình nhưng không tìm được đáp án.

Một lúc lâu sau, hắn nặng nề nói: "Có thể không lâu sau sẽ có người đến cửa bái phỏng.

Đệ chuẩn bị cho hắn một gian phòng, đi tìm hiểu tân binh của mấy tổ chức mới nổi lên gần đây, nhất là "Văn" và "Lục".

Ta nghi ngờ những người đó ngủ đông trong mấy tổ chức này."

Hạ Úy vỗ ngực: "Yên tâm đi, cứ giao cho đệ."

Giữa hai người dần yên tĩnh lại, tạm thời không biết nói gì cho phải.

Tạ Lăng Du xoa đầu hắn, thở dài: "Nếu sau này xảy ra chuyện gì, đệ nhớ nhanh chóng rút lui, còn lại để huynh giải quyết."

Lúc đầu Hạ Úy không nói gì.

Lúc Tạ Lăng Du đang định khuyên bảo an ủi, thái độ hắn đột nhiên trở nên khác thường, đẩy tay Tạ Lăng Du ra, mặt mũi đỏ bừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!