Có một số việc một khi bị xé mở ra một lỗ hổng, khiến người nhìn thấy hoàn toàn là dơ bẩn.
Đời trước không có chuyện xây dựng Thánh Lân đài, thời điểm Vạn An gặp tuyết tai, Hộ bộ có thể còn có thể lấy ra giúp nạn thiên tai, trên triều đình vẫn tương đối hài hòa.
Chỉ là khi đó, trên người Tề Tĩnh Uyên đã bởi vì ngăn cản việc xây dựng Thánh Lân đài mà cõng cái nồi chèn ép ấu vương, khi Vạn An chịu tuyết tai, cũng không một ai nhắc đến công lao của y.
Bạc là Hộ bộ ra, tiết kiệm được những bạc này chính là thái hậu, có được thanh danh là tiểu hoàng đế.
Năm đó trong lòng Tề Tĩnh Uyên tràn đầy tư tưởng muốn bồi dưỡng tiểu hoàng đế thành tài, thành quân vương có thể một mình chống đỡ một phương, mà y cũng có thể thuận thế công thành lui thân, cho nên đối với hư danh cũng không coi trọng.
Nhớ tới năm đó, nơi đáy mắt sâu xa của Tề Tĩnh Uyên hiện lên một tia tối tăm, chỉ là rất nhanh liền tiêu tán.
Chuyện cũ đã qua, suy nghĩ nhiều vô ích, y cần tập trung chuyện trước mắt.
Vì vậy khi Hộ bộ Thượng thư còn chưa mở miệng, y đã nói: "Lâm Khê, nói như thế nào đây.
Lưu thượng thư cũng là từ nhiều phương diện mà cân nhắc sự tình, hắn lo lắng cũng có chút đạo lý.
Lời này truyền đi xác thực không hề êm tai."
Hộ bộ Thượng thư nuốt xuống những lời muốn quát lớn Tạ Lâm Khê, hướng về Tề Tĩnh Uyên nói: "Vương gia minh giám, thần đến cùng là lớn tuổi hơn Tạ thống lĩnh, sự tình cần phải cân nhắc cũng nhiều hơn."
Tề Tĩnh Uyên hờ hững ừm một tiếng, tiếp tục nói: "Không nói chuyện truyền đi không êm tai, nhưng có thể cứu tính mạng của vô số dân chúng, vậy là đủ rồi.
Thanh danh là cái gì, chỉ cần Vạn An có thể qua được cửa ải này, so với cái gì cũng quan trọng hơn.
Lại nói, giờ này quốc khố không bạc, đây là chuyện mọi người đều biết, giấu gạt cũng có ý nghĩa gì.
Chờ năm sau thu thuế từ các địa phương, lại thêm vào số bạc do Vân Nam Vương phủ cung cấp, quốc khố này không phải liền phù trú rồi sao? Nếu như Hộ bộ các ngươi không đủ thông suốt, ngại bạc này phỏng tay, bản vương đứng ra là được."
Hộ bộ Thượng thư bị y nói đến cả người khó chịu, hắn liền biết, Tề Tĩnh Uyên mãi mãi cũng sẽ thiên vị.
Tạ Lâm Khê mãi mãi cũng sẽ được ưu tiên hơn.
Chỉ là lời nói đến chỗ này, Hộ bộ Thượng thư tất nhiên không dám đáp lại, chỉ đành nói: "Vương gia hiểu lầm, hạ quan chỉ là lo lắng nhiều hơn một tầng, nếu Vương gia đã cảm thấy không thành vấn đề, vậy Hộ bộ đỡ bạc này là được.
Chỉ là không biết Tần công tử định dùng danh nghĩa gì giao cho Hộ bộ."
"Ngươi đây phải hỏi Tần công tử rồi." Tạ Lâm Khê ở bên cạnh miễn cưỡng nói: "Bạc là của hắn, hắn làm chủ."
Hộ bộ Thượng thư: "..."
Nhìn thấy Tề Tĩnh Uyên không phản đối, hắn liền biết việc này không thể do chính mình kết luận được, vì vậy bình tĩnh nói tiếng được.
Hắn lui một bước, Tạ Lâm Khê lại bắt đầu không tha, hắn nhìn về phía đám triều thần không nói câu gì gằn từng chữ: "Vương gia mỗi ngày đều bận rộn vô số chuyện, còn phải bận tâm đến chuyện phát cháo ngoài thành..."
Nói tới chỗ này, hắn bỗng nhiên nhếch lên miệng, một bộ như thể mình vừa lỡ miệng nói gì đó.
Tề Tĩnh Uyên nhìn dáng vẻ của hắn, trong lòng cảm thấy khá là buồn cười, trên mặt lại có chút bất đắc dĩ nói: "Một chút chuyện nhỏ mà thôi, ngươi làm sao lại để trong lòng rồi."
Y biết Tạ Lâm Khê thông tuệ, có một số việc căn bản không che giấu nổi người này, đương nhiên, y cũng không định che giấu.
Phái ám vệ mà Tạ Lâm Khê quen biết đi phát cháo, chính là vì muốn để hắn lộ ra bí mật này.
Tề Tĩnh Uyên biết, Tạ Lâm Khê nhất định có thể rõ ràng ý nghĩa khi mình làm những việc này dù sao hai người thấu hiểu lẫn nhau, rất nhiều chuyện không cần nói cũng đều có thể hiểu được.
Chuyện mà y cần làm rất nhiều, cũng rất nguy hiểm, cần phải hiểu ý lẫn nhau, cái này cũng là lý do tại sao y sốt ruột muốn mở ra tình cảm của chính mình với Tạ Lâm Khê, y sợ sau này sẽ không tìm được thời cơ thích hợp.
Mọi người nghe đến hai từ phát cháo đều có chút kinh ngạc, có những người được Tề Tĩnh Uyên cất nhắc nhìn thần sắc của Tề Tĩnh Uyên một chút liền trực tiếp hỏi ra: "Tạ thống lĩnh nói vậy là có ý gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!