"Có điều… cậu mua căn nhà cạnh nhà tôi là vì muốn sống gần tôi hơn à?… Giao đồ ăn tận cửa hay gì?"
Rất chú trọng việc mở căng tin cạnh nhà cô.
Tô Trầm Hương muốn bật khóc.
Trần Thiên Bắc:…
Cậu phải nhẫn nhịn!
Tô Trầm Hương không hề hay biết tâm trạng phức tạp của Trần Thiên Bắc.
Cô cũng không quan tâm lắm.
Ngược lại, cô ɕảɷ ŧɦấy cuộc sống hiện tại của mình rất hạnh phúc.
Dù đối với học sinh, ngày khai giảng là một điều vô cùng đau đớn nhưng cùng với việc thời tiết dần trở nên mát mẻ hơn thì ngày khai giảng cũng đã đến.
Ngày đầu tiên đến trường, Tô Minh dậy sớm chở Tô Trầm Hương và Tô Cường đến trường trung học Tín Đức.
Mặc dù cô đã học tập chăm chỉ trong suốt kỳ nghỉ, nhưng so với việc nằm trên giường trong kỳ nghỉ thì việc Tô Trầm Hương phải dậy sớm vào buổi sáng sau khi khai giảng thật sự quá khó khăn… Có ai từng nghe chuyện lệ quỷ nào thích ngủ sớm dậy sớm không?
Chắc chắn là không hề có rồi!
Tô Trầm Hương thấy buồn vì khó khăn duy nhất của cô là dậy quá sớm vào buổi sáng.
Vì hôm nay là ngày khai giảng của trường trung học Tín Đức nên không biết sẽ có bao nhiêu phụ huynh đưa học sinh mới đến trường nữa.
Có rất nhiều ô tô chen chúc bên ngoài cánh cổng được trang trí lộng lẫy của trường trung học Tín Đức
Tô Minh dừng xe từ đằng xa, nhìn Tô Trầm Hương.
"… Ráng học hành cho tốt. Nếu em ở trường không quen thì gọi cho bọn anh."
Anh ấy nói ra những lời này rất cứng rắn.
Nhưng thực ra chỉ là đang quan tâm cô mà thôi.
Tô Cường gật đầu thật mạnh, ông còn đang bận giúp Tô Trầm Hương đeo cặp sách lên lưng. Ông háo hức dựa vào cửa sổ xe, nhìn con gái xuống xe, bước vào trường học.
Vẻ mặt của một ông bố già lo lắng cho con mình khiến khóe miệng Tô Minh co giật, thấy Tô Cường cực kỳ không nỡ rời đi. Anh ấy để Tô Trầm Hương đợi ở cổng trường rồi đi báo với một giáo viên đang hướng dẫn học sinh mới. Sau đó mới cùng Tô Cường lái xe đi.
Trước khi đi, Tô Trầm Hương đã được giáo viên ở cổng trường thông báo lớp học của mình.
Lớp 10.2 của trường trung học.
Trong tám lớp của trường trung học Tín Đức, Tô Trầm Hương được xếp vào lớp hai, nghe nói giáo viên chủ nhiệm là một giáo viên dạy toán rất giàu kinh nghiệm… Nghĩ đến điểm toán khá tốt của mình, Tô Trầm Hương âm thầm ưỡn ngực tự hào. Nhân tiện, cô nhìn vào số báo danh của mình ở cuối rồi rên rỉ.
Số báo danh được xếp hạng theo kết quả của kỳ thi tuyển sinh cấp 3. Vì là số báo danh cuối cùng nên kết quả tất nhiên là bét bảng.
Trước đây, cô dựa vào phí xây dựng trường để được nhập học.
Nhưng ai nói không có mùa xuân cho một học sinh dở chứ?
Chỉ cần chăm chỉ thì ngay cả những học sinh đội sổ cũng làm nên kỳ tích.
Tô Trầm Hương không để tâm số báo danh. Cô trực tiếp xách cặp đi vào giảng đường.
Cô tìm đến lớp 10.2, bước vào lớp thì thấy trong đó đã có rất nhiều bạn cùng lớp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!