Chương 33: (Vô Đề)

Tô Trầm Hương đã có chỗ dựa vững chắc nên cực kì tự tin.

Trần Thiên Bắc:…

Vừa rồi cậu ấy còn hơi cảm động về việc Tô Trầm Hương tình nguyện giúp đỡ người khác.

Nghe đến đoạn cuối, cậu ấy chỉ có một suy nghĩ.

Bạch Vân Quan, quá thảm.

Chỉ vì một chút chi phí vào danh sách chờ mà đang sống sờ sờ lại trở thành hiệp sĩ cõng nồi.

"… Cậu không tò mò chuyện nhà họ Lý sao?" Cậu chuyển đề tài, hỏi cô.

"Tò mò chuyện gì của nhà họ Lý?"

"Không tò mò vì sao dì Lý lại bị người ta hãm hại à?"

"Sao tôi phải tò mò?" Tô Trầm Hương mờ mịt sờ vào chiếc ba lô chứa chi phiếu, cảnh giác hỏi: "Hai trăm vạn này còn bao gồm các lần trừ quỷ sau này sao?"

Mặc dù hai trăm vạn là số tiền rất lớn nhưng cũng chỉ là tiền phục vụ một lần thôi, cô không chịu trách nhiệm chuyện sau này nhà họ Lý lại gặp phải ma quỷ đâu.

… Cái đó có mức giá khác.

Cô ɕảɷ ŧɦấy Trần Thiên Bắc có hơi bối rối, Trần Thiên Bắc cũng nhìn cô không nói nên lời. Cậu nhìn chằm chằm vào mắt cô, nhẹ giọng hỏi: "Cậu không muốn biết nhà họ Lý đã xảy ra chuyện gì sao?"

Chẳng lẽ cô hoàn toàn không có hứng thú với chuyện yêu hận tình thù và tin đồn của nhà họ Lý ư?

"Không muốn." Tô Trầm Hương trả lời chắc như đinh đóng cột.

Cô ấy chỉ quan tâm đến việc ăn uống thôi.

Về phần tin đồn nhà người ta, ngoại trừ chuyện đuổi quỷ, tại sao cô phải ɕảɷ ŧɦấy hứng thú chứ?

Biết chuyện lộn xộn trong nhà người ta sẽ giúp cô ăn no sao?

Cuộc sống của lệ quỷ rất đơn giản, ngoại trừ ăn cơm và học tập thì không còn gì khác.

Tô Trầm Hương không hề quan tâm.

Cũng chưa từng để tâm đến chuyện của người khác.

Cô không hề tò mò, trông có vẻ chỉ là một cô gái không thích bàn tán chuyện nhà người khác, ཞõ ཞàŋɠ rất có ý thức và lịch sự.

Nhưng thứ Tô Trầm Hương thể hiện ra lại là một loại lạnh lùng hờ hững khác.

Lệ quỷ không có trái tim.

Cũng hoàn toàn không có hứng thú với những tình cảm và vướng bận của người sống.

Cô chỉ tò mò nhìn đông nhìn tây, ɕảɷ ŧɦấy khu chung cư này cực kỳ xa hoa, nó còn xa hoa hơn cả tiểu khu mà Tô Minh đang ở.

Đương nhiên, giá tiền cũng đắt đỏ hơn nhiều, tiểu khu chung cư này cũng xem như nằm ở trung tâm thành phố, là nơi tấc đất tấc vàng.

Trần Thiên Bắc thấy cô không hề hứng thú với chuyện nhà họ Lý, bèn dẫn cô ra khỏi tiểu khu chung cư. Cậu ấy chỉ vào những tòa nhà cao thấp cách đó không xa rồi nói: "Đó là Trường trung học Tín Đức."

Trường trung học Tín Đức nằm ở khu vực trung tâm thành phố. Bởi vì có nhiều tiền nên cứ mạnh tay mua thật nhiều đất đai, dù ngôi trường này tọa lạc ở một nơi có giao thông phát triển rất sầm uất như trung tâm thành phố nhưng khuôn viên của nó lại vô cùng rộng, thậm chí còn có cả bể bơi trong nhà và sân bóng rổ.

Tất nhiên, sức mạnh này không thể thiếu đi "phí đóng góp xây dựng trường học hàng năm" của một đám học sinh đội sổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!