Chương 204: Pn 6

"Đúng là không ngờ được."

Cô ấy lẩm bẩm nói.

Không ngờ lại là chân ái.

Không ngờ cái gì?

Chàng trai tuấn tú khẽ cau mày, nhìn nữ phóng viên tinh thần ngẩn ngơ, như thể đã được làm mới tam quan.

Tố chất nghề nghiệp của nữ phóng viên này không ổn!

Nếu để cô ấy biết, một thương hiệu đồ ăn nhẹ trong nước đột nhiên nổi tiếng mấy năm trước đây và chuỗi cửa hàng món tráng miệng nổi tiếng trên mạng trong nước đều là doanh nghiệp thuộc sở hữu của anh, thế thì chẳng phải cô ấy sẽ nổ tung sao!

Bạn gái thích ăn thì phải làm sao?

Tất nhiên là phải thỏa mãn cô ấy rồi!

Nếu không, cuối cùng dựa vào cái gì mà người lên chức lại là mình?

Tuy nhiên, bởi vì những công ty thực phẩm này đều đứng tên Tô Trầm Hương, Trần Thiên Bắc chỉ xem như một người quản lý, vì vậy, anh cũng không nói gì nhiều.

Anh chỉ nhìn nữ phóng viên rồi nói: "Tiểu Hương nhà tôi đã tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, hiện là đệ tử tinh anh của Bạch Vân Quan. Tôi có thể hẹn hò với cô ấy, là vì tôi trèo cao." Anh thận trọng xoay chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay, lạnh lùng hỏi: "Còn gì muốn hỏi không?"

Phóng viên này đầu óc ngu ngốc, nên Trần tổng quyết định không cho cô ấy cơ hội nữa.

Dù sao thì mục đích để cô ấy truyền đạt tình yêu của mình và Tô Trầm Hương đến với công chúng đã đạt được.

Họ là chân ái.

Mọi người biết điều này là được rồi.

Anh cúi đầu nhìn đồng hồ, đã sắp đến giờ đón Tô Trầm Hương tan làm.

Hôm nay Tô Trầm Hương đi giúp người ta trừ quỷ.

Trong thành phố này luôn có một số góc tối tăm mà người khác không để ý đến, nơi đó sẽ xuất hiện đủ kiểu vấn đề khác nhau.

Cũng không biết hôm nay Hương Hương của anh đã lén ăn cái gì

"Có vẻ tình cảm giữa Trần tổng và vợ chưa cưới của anh thật sự rất tốt. Cô ấy cũng rất ưu tú. Nhưng đã nhiều năm như vậy… Thật sự không còn ai khác sao…" Nữ phóng viên cảm thấy câu hỏi này có hơi hóng hớt, nhưng cô ấy vẫn không nén được mà tò mò hỏi một câu. –

Dưới ánh mắt dò xét từ từ híp lại của Trần Thiên Bắc, cô ấy lại vội vàng mỉm cười nói: "Chỉ là một chút tò mò cá nhân thôi. Trần tổng yên tâm, tôi sẽ không đưa những điều này vào bài phỏng vấn."

Sự quan tâm này của cô ấy không hề chuyên nghiệp, nhưng Trần Thiên Bắc lại không để ý, không đồng ý nói: "Cô có thể đưa vào bài phỏng vấn. Trong những năm qua, thậm chí rất nhiều năm sau này, tôi sẽ chỉ yêu người yêu của mình, cô ấy…"

Nghĩ đến những cám dỗ bên ngoài, sắc mặt chàng trai hơi tối lại, nhìn nữ phóng viên, lạnh lùng nói: "Cô ấy cũng chỉ yêu tôi thôi. Những người khác bỏ cuộc hết đi!"

Với sức mạnh đặc biệt của ánh mắt và lời nói hệt như lời tuyên bố đáng sợ này, nữ phóng viên cũng không nói gì rất lâu.

Sao cảm giác giống như Trần tổng rất lo lắng vậy nhỉ?

Chẳng lẽ vợ chưa cưới giấu mặt của Trần tổng còn bị tranh giành sao?

Đúng rồi, Bạch Vân Quan… đó chẳng phải là môn phái thiên sư nổi tiếng nhất cả nước sao?

Cô ấy hít một hơi lạnh, hiểu ra điều gì đó.

Quả thực, người nên lo lắng là Trần tổng mới đúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!