Editor: Mít
Beta: Anh Đào
Nhưng Triệu Khâm Thư không tin, nói: "Mình còn chưa nghiên cứu con hồ ly kia của cậu, mình làm sao biết nó là đực hay cái."
Trần Nhung không để ý tới sự trêu chọc của Triệu Khâm Thư, tiện tay vắt khăn mặt lên tựa lưng sofa. Tóc của anh còn hơi ướt, từng sợi từng sợi, nếu không dựng lên xung quanh thì cũng rũ xuống dưới.
Triệu Khâm Thư khẽ nhếch mày: "Mình phát hiện, dáng vẻ bây giờ của cậu rất phóng túng đó."
Nói xong, lại thấy Trần Nhung cầm kính mắt đeo lên tai.
"Dây vàng, cạnh mỏng." Triệu Khâm Thư nói: "Đây là những thứ của một tên sói đội lốt cừu."
Di động reo lên "Reng reng". Triệu Khâm Thư nhìn một chút, thấy Thái Dương gửi tin nhắn WeChat.
"Là chuyện của Lý Quân." Triệu Khâm Thư mở màn hình điện thoại, đưa cho Trần Nhung xem.
Thái Dương: "Tìm được người đã mua bức ảnh của Lý Quân."
Triệu Khâm Thư không hiểu: "Tại sao Thái Dương lại gửi cho mình?"
Trần Nhung cầm điện thoại trên bàn, nói: "Vừa nãy Thái Dương gọi điện thoại cho mình, mình đang tắm nên không nhận được, cho nên tìm cậu."
Vừa dứt lời, Thái Dương lại gửi một tin nhắn tới.
Thái Dương: "Chuyển cho Trần Nhung."
Trần Nhung trở về gọi điện thoại cho Thái Dương.
Thái Dương nói: "Cậu nói xem thật sự khéo như vậy. Trùng hợp gặp nhau, lại trùng cả ám hiệu trả lời."
Trần Nhung: "Ừm."
Thái Dương có chút kích động, vốn dĩ muốn thuật lại cặn kẽ quá trình mình gặp gỡ với người khác một lần. Nhưng thái độ của Trần Nhung lại không mặn mà cho lắm, nên anh ta không cố tìm hiểu cặn kẽ mà đi thẳng vào vấn đề nói: "Cậu ta nói cho mình, bức ảnh của Lý Quân không thích hợp cho trẻ nhỏ xem."
Trần Nhung: "Cậu ta đã tiết lộ ra ngoài chưa?"
Thái Dương: "Chưa, người này rất tuân thủ quy tắc giao dịch, mình bảo cậu ta gửi cho mình nhưng cậu ta không gửi."
Trần Nhung: "Dùng tiền mua được không?"
Thái Dương: "Không được đâu, Lý Quân là nữ thần của cậu ta, thật sự là nữ thần, giống kiểu loại vô cùng thanh khiết đó. Cậu ta nói rằng cậu ta sẽ không tung ra ngoài."
Trần Nhung: "Ồ."
Thái Dương: "Người này, mua ảnh từ Ngô Thiên Hâm, còn nói tên này là biến thái chuyên nhìn trộm nên bị khai trừ là đáng đời, nhưng cậu ta không phải cũng là người mua sao? Mình cũng làm còn nói người ta."
Trần Nhung: "Ừm."
Thái Dương: "Yên tâm đi, ảnh chụp trên hội trường nên đều rất đứng đắn."
"Mình biết rồi, chuyện này cảm ơn cậu." Trần Nhung cúp điện thoại.
Triệu Khâm Thư nửa nằm ở đầu giường, hai tay vắt ra sau gáy, hơi chếch người nhìn về phía Trần Nhung: "Lý Quân có phải là người hiền lành đáng yêu không?"
Trần Nhung: "Mình nhớ rõ, các cậu đánh giá cô ấy không phải là bốn chữ này."
Triệu Khâm Thư đã quen kiểu trả lời ông nói gà bà nói vịt này, anh ấy cười lên: "Bọn mình không quan trọng, mình sẽ nghe theo cậu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!