"Đi tới đây cho tôi xem!" Lục Tuấn Ngạn ngẩng đầu, ra lệnh nói.
Anh ta ra lệnh không có nghĩa là Mộ Niệm Đồng sẽ nghe theo.
"Bộ này tôi không thích, đổi bộ khác."
Không thích?
Lục Tuấn Ngạn không vui hỏi: Vì sao?
Mộ Niệm Đồng ngoái đầu lại, nói chậm rãi từng chữ một,
"Vì anh đã chọn nó. Tôi mặc thấy chán ghét vô cùng."
Lục Tuấn Ngạn ngây người.
Khuôn mặt anh ta trầm xuống. Lời nói đầy khiêu khích này quả thật chọc anh ta tức giận.
Lý Mộng Na bỗng nhiên cười lạnh một tiếng,
"Hừ! Người phụ này chẳng biết điều chút nào. Đây là vật cưng mới của anh à?"
Loại phụ nữ này mà cũng xứng ư?
Cô ta đứng dậy, đi đến trước mặt Mộ Niệm Đồng, nhìn chăm chú khắp người cô, cẩn thận đánh giá, cuối cùng cũng nhận ra cô.
"Ôi, cô không phải là bác sĩ phẫu thuật hôm đó sao?" Khuôn mặt Lý Mộng Na xanh mét.
Không phải vì cái gì khác mà là vì lúc đó, Mộ Niệm Đồng phẫu thuật rất thô bạo, không hề nhẹ nhàng chút nào. Cô ta có cảm giác là người phẫu thuật cho cô ta là kẻ có tâm lý vặn vẹo.
Đau…
Đau đến toàn thân tê liệt, đau đến mức cô ta sẽ không bao giờ quên được.
Lúc đó Lý Mộng Na đau đến chết đi sống lại nhưng Mộ Niệm Đồng vẫn thản nhiên như không, động tác đều đều như máy.
Thấy mặt cô ta tái xanh vì đau đớn cô thậm chí còn đưa túi thai vừa được lấy ra tới trước mặt cô ta, ý vị sâu xa nói:
"Cô có muốn lưu chút gì đó làm kỉ niệm không?"
Lúc đó Lý Mộng Na bị tiêm thuốc tê nên muốn chửi cũng chẳng chửi được.
Rất biến thái!
Bác sĩ đều vô cảm như vậy sao?
Nhưng mà sao cô ta lại ở đây?
Lý Mộng Na bắt đầu suy nghĩ miên man.
Sẽ không phải là sau khi phẫu thuật cô ta đã dùng chiêu trò nào đó câu dẫn Lục Tuấn Ngạn chứ?
Trong giới giải trí, Lục Tuấn Ngạn có thể nói đã viết lên một thần thoại.
Anh ta đã thành lập
"công ty truyền thông và giải trí Thiên Thánh", đã đào tạo biết bao nhiêu ngôi sao nổi tiếng.
Không biết bao nhiều phụ nữ muốn có được anh ta, số lượng phụ nữ muốn lên giường với anh ta cũng không thể đếm được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!