Chương 34: (Vô Đề)

Hắn trợn mắt nhìn nàng, trong miệng lầm bầm chửi thề. Khốn nạn! Nàng vậy mà dám trốn ra ngoài!

Gã béo nhìn thấy nàng cả người nhỏ nhắn, khẩu trang bởi vì khẩn trương bỏ chạy cũng bị kéo xuống một nửa, cả gương mặt ưa nhìn cứ thế thoắt ẩn thoắt hiện.

Gã nắm chặt lấy tay nàng, trên miệng treo một nụ cười quỷ quái: "Cô bé, lạc đường sao, anh đây dẫn em đi nhé?"

Mỹ Nhân vừa lo lắng vừa hoảng sợ, nhìn Ngụy Lôi đang từng bước tiến lại gần mình, gương mặt như thần Chết muốn lấy mạng người.

"Bốp.

"Mặt của tên béo bị hắn một quyền đánh tới, méo xệch qua một bên ngã ngửa ra dưới đất. Mỹ Nhân giây trước còn thấy đau vì bị gã lôi kéo, giây sau đã thấy Ngụy Lôi nằm đè trên người gã, giáng từng cú đ.ấ. m tàn nhẫn lên mặt gã."Đừng đánh nữa.

"Nàng hét lên một tiếng, lao đến giữ lấy cú đ.ấ. m sắp sửa giáng xuống của hắn. Tên béo đã bị mấy quyền của hắn làm cho bất tỉnh, vài người bảo vệ cũng vội vàng chạy đến can ngăn, mọi người xung quanh cũng vây xem ồn ào. Ngụy Lôi trừng mắt nhìn gương mặt trắng bệch vì sợ hãi của nàng. Hắn đứng dậy khỏi người tên béo, nắm lấy tay nàng, gằn giọng hỏi:"Em đến đây làm gì?"

Mỹ Nhân rơi nước mắt, trong miệng ấp úng không biết trả lời làm sao.

Vài người đứng vây xem cũng đại khái hiểu được tình hình. Thì ra là đánh ghen sao? Ai da, tên béo kia cũng thảm quá đi mất, nhìn mặt gã bị đ.ấ. m đến bầm dập te tua, không chừng đã gãy xương mặt luôn rồi.

Ngụy Lôi không quan tâm đến ánh mắt của mọi người, vừa xách vừa kéo nàng đi ra khỏi vòng vây. Mỹ Nhân vụng về không theo kịp hắn, đi được mới vài bước nàng đã thấy cả người yếu ớt vô lực, trước mắt bỗng nhiên tối sầm.

Đến giờ nàng mới nhớ ra, đói bụng quá đi mất.

Cả ngày hôm nay ngồi ở trạm xe, một giọt nước nàng cũng không yếu, cơ thể sẽ không chống đỡ nổi là đương nhiên.

Lần nữa mở mắt ra, đối diện nàng lại là trần nhà quen thuộc mỗi sáng nàng nhìn thấy. Nhưng lần này cảm giác trên tay nàng đã bị trói lấy bằng vải, trong miệng cũng bị nhét một miếng khăn vào. Nàng hoảng sợ nhìn qua bên cạnh, Ngụy Lôi ngồi trên ghế nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt tràn đầy dục vọng.

Hắn thấy nàng tỉnh lại thì lập tức đứng lên, còn chưa đợi nàng phản ứng đã rút khăn trong miệng nàng ra, cầm lấy ly nước đường trên tủ đầu giường cưỡng chế bắt nàng uống hết.

Làm xong hắn lại nhét vải ngay lập tức vào miệng nàng, bản thân bắt đầu cởi từng món đồ trên người mình ra, chỉ còn chừa lại quần lót ở phía dưới.

Tiếp sau đó hắn liền cởi đồ của nàng ra, trước con mắt sợ hãi của Mỹ Nhân, nằm đè lên người nàng.

Bàn tay thô ráp của hắn lướt trên da thịt mềm mại trắng nõn như em bé của nàng, chạm đến đầu v. ú vểnh cao thì miết nhẹ, sau đó gẩy gẩy. Mỹ Nhân từ lâu chưa nếm trải khoái cảm, cả người cong lên, chân cuộn tròn, trong miệng cũng bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ.

Mặc dù lý trí nàng kịch liệt phản đối loại đụng chạm này, nhưng cơ thể vốn dĩ đã quen với sự đụng chạm của Ngụy Lôi, trước những khiêu khích của hắn chỉ biết ưỡn người đón nhận.

Ngụy Lôi trêu đùa đầu v. ú của nàng cho đến khi nó dựng thẳng liền há miệng ngậm lấy, sau đó dùng chiếc lưỡi của mình tiếp tục đùa giỡn viên châu trên đó. Hai tay hắn cũng không rảnh rỗi, nhanh chóng lướt qua vùng bụng dò đến vùng tam giác bí ẩn của nàng.

Sau đó cởi quần lót của nàng ra ném sang một bên, ngón tay đặt trên mép huyệt ma sát nhè nhẹ.

Nãy giờ dưới những khiêu khích của hắn cơ thể nàng sớm có phản ứng mà chảy ra một ít thủy dịch. Bây giờ dưới sự đùa giỡn của miệng hắn trên v. ú nàng và cách ma sát dưới hoa huyệt, mặt Mỹ Nhân ngày càng đỏ bừng, hai tay bị trói trên đầu giường bấu chặt vào nhau, hoa môi liên tục mấp máy tiết ra dâm thủy, dường như không hài lòng với ngón tay chỉ đặt bên ngoài của hắn.

Ngụy Lôi ngậm một bên n.g.ự. c của nàng đến đỏ chót dựng thẳng mới buông ra, nhanh chóng chuyển qua bên kia tiếp tục đùa giỡn. Nhận thấy hoa huyệt của nàng bắt đầu đạt khoái cảm, hắn liền nhẹ nhàng tách rộng hai mảnh hoa môi, đ.â. m một ngón tay vào bên trong dò la.

Đã mấy tháng không quan hệ, hoa huyệt của Mỹ Nhân vốn đã se khít lại như trinh nữ. Nếu không phải là hắn đích thân chơi nàng lần đầu, Ngụy Lôi suýt phải chửi thề vì sự mất hồn này.

Chỉ mới một ngón tay mà những nếp thịt bên trong đã chặt chẽ cuốn lấy ngón tay hắn, cứ đ.â. m vào một chút thì người hắn lại ra nhiều mồ hôi hơn, vật dưới háng cũng kêu gào đòi đ.â. m vào nơi sâu hút c.h.ế. t người kia.

Ngụy Lôi nghĩ nếu bây giờ tuốt kiếm đ.â. m vào, không chừng hắn sẽ bị nàng ép đầu hàng ngay lập tức. Chẳng thà cho nàng cao trào trước, sau đó mới "dịu dàng" với nàng đêm nay.

Không biết ngón tay Ngụy Lôi chạm đến nơi nào sau một hồi chọc ngoáy, Mỹ Nhân đột nhiên kêu lên một tiếng, hoa huyệt dưới thân nhanh chóng co rút từng đợt hút lấy ngón tay hắn, sau đó phun ra một dòng dâm thủy thấm đẫm ga giường.

Bởi vì tay bị trói trên đầu giường, miệng cũng bị bịt lại nên cơ thể của nàng phản ứng rất rõ rệt, cả người ưỡn cong, hai bầu n.g.ự. c trước mặt Ngụy Lôi cũng rung lắc phập phồng.

Hắn nhìn gương mặt mất hồn xinh đẹp vì dục vọng này của nàng, cả người như muốn sôi m.á. u nhanh chóng cởi quần lót ra, giải thoát cho tiểu huynh đệ nãy giờ chịu thiệt của mình.

Vật đó của hắn Mỹ Nhân đã mấy tháng không gặp, trong trí tưởng tượng của nàng nó vốn không đáng sợ thế kia. Thứ to lớn nổi đầy gân xanh kia, nếu như đút vào hoa huyệt của nàng sẽ rách mất.

"Ô...ô...ô." Mỹ Nhân khóc từng tiếng trong cổ họng, hàm răng bấu chặt vào mảnh vải hắn nhét vào miệng mình, cả người giãy lên như muốn thoát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!