Chương 30: (Vô Đề)

Cuộc sống của hai người từ sau cái đêm Ngụy Lôi trở về kia thì trở nên rất bình đạm giản dị. Đúng như mong ước của Ngụy Lôi, hắn cuối cùng đã bảo vệ được thứ mà mình coi trọng.

Hắn đi làm khuân vác ở nhà xe trong thôn, lương ba cọc ba đồng, miễn cưỡng đủ sống qua ngày. Hai người sống với nhau cũng không cần chi tiêu nhiều thứ, để dành tầm hơn hai tháng đã mua được một chiếc ti vi đời cũ, đủ xem mấy thông tin lặt vặt được phát sóng để g.i.ế. c thời gian.

Đại đa số các buổi trong ngày Mỹ Nhân đều loanh quanh trong nhà, hết phòng khách lại đến phòng tranh, sau đó ăn uống rồi lại đi ngủ. Ngụy Lôi phải nói cưng chiều nàng như một viên ngọc quý, chỉ dám nâng niu chứ chẳng dám đụng mạnh.

Ban đầu nàng còn không quen với kiểu nuôi người như nuôi heo chờ ngày thịt này của hắn, nhưng chỉ qua nửa tháng đã sớm thích nghi. Nàng nhiều lúc cảm giác hai người như một cặp vợ chồng trẻ, tương kính như tân, bình đạm vô thanh mà cùng nhau trải qua cuộc sống.

Mặc dù hắn nhiều lúc tính tình hơi thất thường, nhưng từ khi hai người bắt đầu sống chung thì Mỹ Nhân chưa từng bị ép quan hệ, thậm chí dù sống bên cạnh người đẹp suốt mấy tháng trời Ngụy Lôi cũng không động chạm quá mức với nàng.

Thật ra Mỹ Nhân cảm thấy không cần quá mức như vậy. Hai người tuy đã nói là chia tay nhưng bây giờ lại hòa hợp sống chung, đây cũng giống như đã làm hòa rồi. Chuyện người yêu quan hệ với nhau không có gì là không đúng, nhưng Ngụy Lôi cứ như người gỗ, mặt trơ lì hàng đêm với nàng.

Hôm nay Ngụy Lôi như thường lệ đi làm từ sớm, lúc Mỹ Nhân thức dậy thì trong nhà đã trống hơ, chỉ có nồi cơm trên bếp là đang bốc khói bắt đầu chín, trên bàn có một phần thịt kho vẫn còn âm ấm.

Nàng ăn xong bữa sáng thì ra vườn bắt đầu chọn hoa để trang trí nhà. Từ lúc sống chung với nhau đến giờ, việc làm mỗi sáng này của nàng đã hình thành thành thói quen. Cắm vài bó hoa trong nhà để thêm sức sống, nàng cũng cảm thấy căn nhà bớt lạnh lẽo.

Ngụy Lôi thường đi làm từ sớm, đến gần tối khuya mới về nhà, hắn lại không cho nàng ra khỏi cửa rào, bầu bạn với nàng chỉ có mấy vật dụng vô tri giác và hoa cỏ, tuy cảm giác yên bình nhưng lại thấy hơi buồn chán.

Sau khi cắm hoa xong nàng lại bắt đầu quét dọn sơ nhà cửa. Loại công việc này Ngụy Lôi mỗi tuần làm một lần, nhưng nàng buổi sáng thỉnh thoảng lại làm cho khuây khỏa, vừa làm vừa xem tin tức trên ti vi.

Hôm nay nàng xem một bản tin thời sự, lại nhìn thấy anh trai của mình ngồi ở hàng ghế luật sư biện hộ trong một phiên tòa.

Việc trông thấy anh trai qua màn hình ti vi nàng đã quen thuộc từ mấy tháng trước, bây giờ cảm thấy cũng bình thường.

Anh trai ngày càng trưởng thành hơn, dáng vẻ đã là một luật sự ngoài ba mươi, sự nghiệp đang trên đỉnh cao, rất được mọi người tán dương và đánh giá cao.

Vụ kiện anh trai tham gia lần này, bị cáo nàng không ngờ lại là Thế Ba.

Thế Ba, cái tên này...

Chuyện của Minh Phù thì hắn đã bị trừng phạt thích đáng rồi, nàng không muốn nhớ đến nữa. Nhưng Thế Ba là người đã từng khiến Ngụy Lôi khốn khổ một quãng thời gian, nàng nhìn lão ta lại có chút ngứa mắt.

Dựa theo tin tức và những lời kiểm sát viên nói, Mỹ Nhân mới biết Thế Ba bị bắt vì buôn lậu chất cấm, không chỉ lão, toàn bộ băng đảng từng làm mưa làm gió một thời trong thành phố cũng đã bị cảnh sát tóm gọn.

Mỹ Nhân cảm thấy đây là nhân quả luân hồi, không việc gì phải thương tiếc. Nàng vừa nghe phiên tòa xét xử vừa lau nhà, sau đó lau cửa sổ.

Phiên tòa xét xử kéo dài chừng hơn một tiếng đồng hồ, lúc đó nàng đã dọn nhà xong rồi, chuyển qua tìm vài quyển sách trên kệ để đọc.

Đến cuối cùng, Thế Ba vì những tội danh dài loằng ngoằng của mình, bị phán tử hình.

Mỹ Nhân mỉm môi cười, đáng đời.

Sau đó đến thời gian phóng viên làm việc, anh trai của nàng như thường lệ thì bị túm lại để nhận phỏng vấn. Những tháng gần đây danh tiếng của luật sư Thẩm trong giới luật sư của thành phố rất tốt, sau mỗi phiên xét xử đa số đều là anh trai Mỹ Nhân tiếp nhận phỏng vấn.

Vẫn là những câu hỏi chuyên ngành nhàm chán. Mỹ Nhân toan định tắt ti vi đi.

"Luật sư Thẩm, anh cảm thấy với việc Thế Ba cho người g.i.ế. c hại thẩm phán Thẩm thì bản án tử hình và bồi thường thiệt hại cho chính phủ có thích đáng hay không?" Giọng nói của nữ phòng viên từ trong ti vi không nhanh không chậm truyền ra.

Không chỉ Hạo Huyền, cả Mỹ Nhân cũng sa sầm mặt vì câu hỏi này.

Hạo Huyền từ mấy tháng trước trong quá trình điều tra đã biết được hung thủ đằng sau vụ án của ba Thẩm là đàn em của Thế Ba. Tin tức này hắn vốn đã nhờ đồng nghiệp phong tỏa, nguyên nhân là không muốn kích động em gái mình còn đang ở nước ngoài kia.

Tâm lý của nàng hiện tại không biết đã ổn định chưa, nếu vẫn chưa thì nàng ở nơi xa lạ kia sẽ làm gì, hắn sẽ không lo được.

Nữ phóng viên này vậy mà lại moi ra được loại thông tin kia.

"Tôi không hiểu lắm câu hỏi của quý tòa soạn X, xin được từ chối trả lời." Hạo Huyền lạnh lùng trả lời, sau đó điềm tĩnh rời khỏi chỗ phỏng vấn, đi nhanh ra xe.

Mỹ Nhân vẫn còn đứng như trời trồng trước màn hình ti vi, dưới đất là remote bị nàng làm rơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!