Chương 21: (Vô Đề)

Môi hắn kéo xuống xương quai xanh của nàng, dọc theo viền cánh bướm phác họa. Sau đó lần xuống vùng đồi núi cao ngất, kéo lớp che chắn ra, hai đỉnh hồng nhỏ e thẹn lộ ra, gặp phải khí lạnh của máy điều hòa mà dần cứng lên, se lại.

Hắn há miệng ngậm lấy nụ hoa làm nàng phải kêu lên một tiếng, tự đặt một ngón tay vào khoang miệng mình để tự che đi những âm thanh xấu hổ.

Ngụy Lôi đã lâu chưa được trải qua hương vị ái tình của nàng, cũng giống như Mỹ Nhân đều bị khoái cảm đánh úp. Xúc cảm mềm mại ở bên kia đỉnh hoa, cảm giác mềm mại mình đang ngậm trong miệng khiến hắn như dã thú điên cuồng, mắt tràn ngập dục vọng nhìn nàng.

"Tiểu sủng vật."

Giọng hắn khàn khàn vang lên. Lối xưng hô này đã lâu hắn chưa từng gọi, thậm chí nhớ cũng không dám, một gã đàn ông cao hơn một mét tám lại sợ đau lòng, nói ra đúng là nực cười.

Mỹ Nhân mở mắt ra, đôi đồng tử đen huyền nhìn hắn, ầng ậng nước. Có trời mới biết nàng lúc này nhu nhược ra sao, khóc đến mức hoa lê đái vũ khiến hắn tâm tư dậy sóng, chỉ muốn cái miệng nhỏ kia thậm chí vừa khóc vừa kêu những âm thanh dâm đãng.

Hắn chỉ gọi nàng một tiếng, tay nhanh chóng lột sạch quần áo trên người mình ra.

Mỹ Nhân nhìn cơ thể màu đồng với từng múi thịt căng chắc của hắn cảm thấy so với hai năm trước chẳng khác là bao, gương mặt đỏ ửng nhìn hắn như càng mời gọi con dã thú trong lòng người đối diện thoát ra.

Ngụy Lôi cởi hết quần áo của mình nhưng lại không cởi đồ của Mỹ Nhân, chỉ vén áo trước n.g.ự. c nàng lên, đẩy cao chiếc váy trắng lên quá eo, sau đó móc tay vào trong kéo quần lót của nàng xuống.

Hắn nhẹ nhàng ma sát lên cánh hoa, môi lưỡi cùng nàng quấn quýt không rời, từng tiếng rên của nàng đều bị hắn chặn trong cổ họng, chỉ có thể phát ra những tiếng "ưm ưm

"vô lực. Hôn đến chán chê hắn mới buông tha cho đôi môi nàng, lần nữa quay lại vùng đồi núi nhô cao ngậm mút, ngón tay ở dưới cánh hoa vẫn không ngơi nghỉ đem lại từng đợt khoái cảm không đồng đều cho Mỹ Nhân. Nàng bị hắn liên tục khiêu khích như vậy cơ thể vốn nhạy cảm lại càng nhu nhược, chỉ một lúc sau đã lên cao trào. Ngụy Lôi giơ bàn tay dính đầy dâm thủy lên cho nàng xem, gương mặt chìm trong dục vọng u tối nói:"Nhiều nước như vậy, em đúng là dâm đãng."

Mỹ Nhân vừa qua cao trào, đầu óc không hề tỉnh táo, mơ hồ nhìn thấy bàn tay nhớp nháp nước của hắn trước mặt mình, miệng ngâm nga từng tiếng yêu kiều.

Ngụy Lôi nhìn dáng vẻ của nàng, dục vọng bên dưới đã không còn kiềm chế được nữa. Ngay lập tức hắn kê sát nam căn của mình trước miệng huyệt nàng, nhẹ nhàng ma sát chuẩn bị tiến công.

Mỹ Nhân khẽ cựa người, thứ nóng bỏng kia cứng như sắt, dù không trực tiếp chạm vào nhưng nàng còn nhớ cảm giác đau đớn mà nó từng đem lại cho mình.

Ngụy Lôi đời nào lại để nàng thoát, lập tức kìm chặt hông nàng lại, mạnh mẽ tiến vào.

Hai người không hẹn mà cùng kêu lên một tiếng đầy thỏa mãn. Ngụy Lôi bị cảm giác căng khít của nàng làm cho suýt b.ắ. n ra, trong lòng thầm chửi thề.

Mỹ Nhân cảm thấy so với hai năm trước thì cảm giác quả thực có đau hơn, chung quy là vì cự vật của tên này quá lớn, nàng dù thế nào cũng phải cực nhọc thích nghi với nó.

Hai người quấn quýt lấy nhau không rời.

Dâm thủy của nàng không ngừng từ nơi giao thoa thân mật kia tiết ra làm ướt đẫm ga giường, thậm chí mỗi cú thúc vào của Ngụy Lôi cũng có thể nghe được tiếng nước "ọp ẹp" vang lên đầy dâm dục.

Ngụy Lôi mải mê với khoái cảm đã lâu chưa được trải qua trên thân thể nàng, hoàn toàn say đắm với giai nhân dưới thân.

Mỹ Nhân cũng là lần đầu tiên trải qua cảm giác thế nào là đoàn tụ sau thời gian chia xa, đối với từng đợt khoái cảm mà Ngụy Lôi mang lại ngoài đau đớn ban đầu thì sau đó là thuận lòng tuân theo, cùng hắn triền miên.

~~

Tia nắng đầu tiên chiếu qua cửa sổ, Ngụy Lôi trở người mở mắt thức dậy. Hắn nhìn cô gái đang say ngủ trong lòng mình, cơ thể trắng nõn bây giờ đã phủ đầy những dấu vết mờ ám, là bằng chứng của cuộc hoan ái tối hôm qua.

Mỹ Nhân sau khi lên cao trào ba lần đã kiệt sức mà mơ màng muốn ngủ, nhưng hắn thì vẫn hừng hực khí thế, dù nàng mệt thế nào thì vẫn dùng "tiểu đệ" của mình làm phiền.

Kết quả nàng khóc đến khan cả tiếng cầu xin, còn hứa lần sau nhất định tùy hắn định đoạt thì hắn mới dừng lại.

Mập

Ngụy Lôi cảm thấy Mỹ Nhân quả thực trên người có nhiều thay đổi, tính cách cũng đã trưởng thành nhiều rồi, nhưng dù thế nào vẫn bị hắn lừa dễ dàng như vậy, đây quả là đáng yêu c.h.ế. t đi được.

Hắn giở chăn ngồi dậy, cẩn thận không để nàng bị đánh thức, đi nhẹ nhàng vào phòng tắm xả nước tắm rửa.

Lúc hắn trở lại thì nhìn thấy màn hình điện thoại mình đang sáng, cầm lên xem thì thấy là tin nhắn của Cừ Lập, anh ta hỏi hắn vì sao đêm qua không về nhà.

Ngụy Lôi nhoẻn miệng cười, nhắn lại: "Tìm được niềm vui, đi phóng túng một đêm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!