Chương 13: Ngôi Sao Đen Yếu Nhất [1]

Khuôn viên học viện rất rộng. Tôi mất khoảng năm phút để đi từ ký túc xá đến tòa nhà chính. 

[Hội trường Dorset] 

Đó là nơi chúng tôi phải đến. 

Nó là một trong bảy hội trường của học viện và là nơi các học viên năm nhất học các bài giảng. 

"... Chúng ta học lớp nào?" 

Hội trường này rất lớn. 

Một tòa nhà đồ sộ với lối đi hai bên là những khóm hoa rực rỡ và hàng cây dẫn đến lối vào, nơi một dãy tượng đứng trang nghiêm. 

Nó tràn ngập học viên. 

Điều phiền phức nhất là những ánh mắt họ nhìn tôi. Một số tránh mặt, trong khi những người khác tỏ ra thù địch công khai. 

Tôi không sao với điều đó. 

Đó là kết quả từ hành động của tôi ngày đầu tiên. 

"Lớp của chúng ta ở kia." 

Leon chỉ về phía một cánh cửa. Thoạt nhìn, nó chẳng có gì nổi bật. 

Nhưng... 

"Sao không ai vào đó?" 

Không như các lớp học khác, nơi mở cửa và đông đúc học viên qua lại, căn phòng này có vẻ cô lập. Như thể mọi người đang tránh nó. 

"... Cậu không đọc hướng dẫn sao?" 

"Hướng dẫn...? À." 

Tôi lấy một tờ rơi nhỏ từ túi ra. Tôi nhớ đã nhận nó hôm qua, nhưng vì mải tập trung luyện tập, tôi quên béng đi. 

"Cái này?" 

"Đúng vậy." 

Tôi lướt qua nội dung. 

Tóm lại. 

"Chúng ta muộn rồi." 

"... Đúng thế." 

"Và cậu không nói gì với tôi?" 

"Tôi tưởng cậu biết." 

"..." 

Có những lúc tôi chỉ muốn bóp cổ tên này. 

Nếu không vì hắn đang giúp tôi và mạnh hơn tôi, tôi đã làm rồi. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!