Vừa dứt lời, Phùng Vũ đã giơ nằm đấm lên muốn ra tay đánh người.
Vẻ mặt của Lý Hiên vẫn lạnh lùng thờ ơ, giơ lòng bàn tay lên rồi thả xuống ngay lập tức.
"Âm"
Cơ thể cao một mét tám của Phùng Vũ bay ngược về phía sau, đáp xuống một chiếc xe Cayenne đang đậu đăng sau.
Mui xe bị lõm xuống, phát ra tiếng động rung trời.
Phùng Vũ cảm giác như toàn bộ xương cốt trong cơ thể đều vỡ nát, vô cùng khó chịu.
Mẹ anh ta là Trương Lan, từ trước đến nay chưa có ai dám làm anh ta bị thương, thật không ngờ răng một tên thanh niên
gặp trên đường lại dám tấn công anh ta.
Ánh mắt của người xung quanh chấn động, sức mạnh này không khỏi khiến người ta sợ hãi.
Cô gái bên cạnh lại lớn tiếng chất vấn. "Anh là ai mà dám đánh cậu chủ Phùng hả?"
Lý Hiên không trả lời câu hỏi của cô ta mà ngồi xổm xuống quan tâm hỏi thăm ông lão.
"Bác trai, vết thương của bác không sao chứ?"
Vừa nói hẳn vừa dùng lòng bàn tay chạm vào đầu gối của ông lão, nơi vừa bị Phùng Vũ đạp vào lập tức không còn đau nữa.
Lý Hiên là ai chứ?
Ba nghìn người ở thế giới tu tiên trong tỉnh vực Chu Thiên có ai mà không biết tên Lý Xích Đế.
Xích Đế mang ý nghĩa ngàn dặm đất căn, Lý Hiên dùng thân thể người phàm để vùng dậy, tàn sát hàng chục triệu người, trở thành chúa tể giết chóc.
Trong ngũ đại chúa tể, Xích Đế là kẻ tàn nhẫn khát máu nhất.
Lúc này, sau khi Lý Hiên chữa lành vết thương cho ông lão, hắn thờ ơ nhìn cô gái kia.
"Bốp!" Một bàn tay vung ra.
Toàn thân cô gái quay cưồng, trên mặt có dấu bàn tay đỏ như máu.
"Bác trai này không có thù oán gì với cô, ông ấy chỉ ngồi đây nghỉ ngơi thôi, cô đá trúng ông ấy, chẳng những không xin lỗi mà còn xúc phạm ông ấy, một cái tát này là tôi thay cha mẹ cô dạy dỗ cô cách làm người." Giọng nói của Lý Hiên rất hờ hững.
Loại phụ nữ này, trong mắt hẳn còn chẳng bằng con sâu cái kiến, đừng nói là đánh cô ta, dù có giết cô ta cũng chỉ là một ý nghĩa mà thôi.
Trong cuộc đời này, Lý Hiên coi thường nhất là những kẻ bắt nạt người yếu thế.
Về phần nhà họ Phùng đứng đăng sau Phùng Vũ, đó chỉ từng là một gia tộc vô cùng lợi hại trong mắt Lý Hiên.
Lúc nhà họ Lý còn đang ở thời kỳ đỉnh cao thì cũng ngang hàng với nhà họ Phùng, nhưng đó là trước kia.
Nhà họ Phùng ngày nay không khác gì con kiến trong mắt Lý Hiên.
Xích Đế uy nghiêm nhìn xuống chúng sinh, đứng sừng sững trên đỉnh thế gian, đặt sức mạnh của bản thân ngang
bằng bảy đại cấm khu.
Bây giờ quay trở lại trái đất chẳng khác gì một boss cấp một trăm rơi vào khu vực lính mới.
"Ÿ mạnh hiếp yếu, xúc phạm người lớn tuổi, cái tát này là đánh thay bác trai."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!