Thân thể của Lục Kỳ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo vào bên trong.
Vừa bước vào cửa hàng còn chưa kịp đóng cửa thì bên ngoài đã truyền đến một giọng nói trong trẻo.
"Lục Kỳ, cậu cũng đến dạo phố à?"
Chỉ thấy một cô gái mặc váy trắng, mặt mày kinh ngạc vẫy vẫy tay với Lục Kỳ.
Phía sau cô gái còn có một nhóm bạn đi cùng.
"Trùng hợp quá Bạch Ca."
Lục Kỳ vuốt vuốt mái tóc hơi rối của mình.
"Lục Kỳ à, vừa nãy tớ thấy có người kéo tay cậu, ai thế? Bạn trai cậu à?"
Bạch Ca cúi đầu cười chúm chím.
Lý Hiên và cô ấy bốn mắt nhìn nhau.
Sắc mặt Bạch Ca dần trở nên khó coi.
"Là anh, cái thằng khốn này."
Vẻ mặt Bạch ca không dễ nhìn lắm.
Lúc đó cô ấy, Lục Kỳ còn có Mạnh Thanh Thiển đều là bạn tốt của nhau.
Mạnh Thanh Thiển gả cho Lý Hiên, cô ấy phản đối cả hai tay hai chân.
Sau đó Lý Hiên mất tích, thậm chí cô ấy còn nhận định Lý Hiên chính là đố khốn chối bỏ trách nhiệm.
Cô ấy không tốt bụng như Lục Kỳ.
Lúc Lục Kỳ vừa gặp Lý Hiên, tuy không hài lòng với Lý Hiên nhưng cũng không nói lời gay gắt gì.
Nhưng Bạch Ca làm chị cả, tính tình vốn cũng rất nóng nảy.
Sắc mặt cô ấy lập tức lạnh đi, nói: "Lần trước nghe Lục Kỳ nói anh về rồi mà tôi mãi vẫn không gặp được, làm sao, một người đàn ông trưởng thành như anh đây, để con gái cho Lục Kỳ chăm sóc cũng thôi đi, giờ ngay cả quần áo mà Lục Kỳ cũng phải mua cho anh à? Anh không thấy mất mặt hay sao?"
Giọng của Bạch Ca rất cao, trực tiếp tuy hỏi.
Dù là nhân viên trong cửa hàng hay là bạn đi cùng bên ngoài đều vểnh tai lên nghe.
Tuy Bạch Ca chỉ nói mấy câu nhưng lại tiết lộ rất nhiều tin tức.
Con gái để người khác nuôi, còn để phụ nữ mua quần áo cho anh, cũng có hơi trơ trẽn rồi nhỉ.
Ăn bám mà ăn đến mức này cũng hiếm thấy đó.
So với mấy nhân viên trong cửa hàng thì ánh mắt của mấy người đi cùng Bạch Ca đều mang theo vẻ tò mò cùng khinh thường nhìn Lý Hiên.
Quan hệ giữa Bạch Ca và Lục Kỳ rất tốt, ít nhiều gì bọn họ cũng từng nghe qua chuyện của Lục Kỳ.
Bạch Ca vừa nói như thế thì bọn họ đã đoán được thân phận của Lý Hiên.
Năm năm trước, cậu chủ nhà họ Lý vì gia tộc bị phá sản mà ngã một cái không gượng dậy nổi.
Không dám chịu trách nhiệm với người vợ đang mang thai, làm kẻ hèn nhát trốn chạy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!