Chương 14: Còn không xin lỗi cậu ấy đi

Bị Lý Hiên khinh bỉ như thế, sắc mặt Chu Tế Nguyên cũng thay đổi.

Thế nhưng ông ta không nói nổi tiếng nào, vì Lý Hiên nói đúng.

Lúc này, ông ta nhìn chằm chằm vào Lý Hiên.

"Này chàng trai trẻ, cậu có thể nhìn ra điểm độc đáo của đồng xu cổ ấy, xem ra cậu cũng là người trong giới võ đạo, chẳng lẽ cậu cố ý tới đây để chế nhạo lão phu hay sao?"

Ánh mắt người đàn ông trung niên càng thêm sắc bén.

"Ông chủ, chưa biết chừng tên này là do người kia phái tới để thăm dò hư thực, để tôi đuổi hắn đi thì hơn."

Nói xong, anh ta ra tay, năm ngón tay chụm lại thành móng vuốt, túm lấy vai Lý Hiên.

Gió rít vù vù, thực lực đã đạt tới trạng thái có thể kiểm soát lực một cách hoàn hảo, có thể nói là cao thủ so với các võ giả bình thường.

Chu Tế Nguyên thấy thuộc hạ của mình lỗ m ãng như thế, không khỏi giật mình nhưng cũng không ngăn cản.

Ông ta muốn xem xem chàng trai trẻ này có bản lĩnh thật không hay chỉ là tới đây lừa bịp.

Rõ ràng người trung niên này chưa dốc toàn lực nên sẽ không làm hắn bị thương nặng.

Lúc này, ông ta chụp tay xuống.

Lý Hiên vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích như thể không kịp phản ứng.

Ánh mắt người trung niên không khỏi ánh lên vẻ coi thường.

"Ban nãy tên nhóc này nói năng đâu ra đấy nhưng một khi động thủ thật là lập tức lộ tẩy ngay."

Thế nhưng ngay khi anh ta vừa mới nghĩ như vậy thì sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.

Bởi vì ngón tay anh ta chụp vào vai Lý Hiên mà như thể chộp phải một khối sắt, cả năm ngón tay đều đau đớn.

Một giây sau, một luồng lực mạnh ập tới, thân thể anh ta không trụ vững nổi, phải lùi lại liền mấy bước.

Năm ngón tay của anh ta đều đã da tróc thịt bong, máu me đầm đìa.

Lần này, không chỉ người trung niên mà ngay cả Chu Tế Nguyên cũng lộ vẻ hoảng sợ.

Ông ta biết rất rõ thực lực của người trung niên này mạnh cỡ nào.

Nhưng vừa rồi không thấy Lý Hiên có động tác gì, vậy mà người trung niên lại bị thương, e là phải tới cấp bậc Hóa Cảnh mới có thể làm được.

Cao thủ Hóa Cảnh có thể khai tông lập phái, hắn còn trẻ như vậy, sao có thể làm được điều ấy.

Mấy vệ sĩ của Chu Tế Nguyên vây quanh Lý Hiên, định hùa nhau xông tới.

Nhưng Chu Tế Nguyên lại quát: "Làm càn, không được phép vô lễ."

Nói rồi, Chu Tế Nguyên ôm quyền theo nghi lễ giang hồ với Lý Hiên.

"Hóa ra cậu là cao nhân, tôi không biết cách quản lý kẻ dưới, đã để bọn họ mạo phạm cậu rồi."

Nói xong, ông ta trừng mắt với người trung niên một cái.

"Còn không xin lỗi cậu ấy đi."

Người trung niên hoàn hồn khỏi cơn hoảng sợ, vội vàng cúi đầu xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!