Từ Kha không yên lòng đang định hỏi tiếp thì đá truyền tin trong người chợt nóng lên, gã vừa truyền một tia linh lực vào đó thì đã nghe thấy tiếng của tiểu tử Diệp Thần vang lên:
"Từ Kha, Sở Thanh Vân! hai người chết ở bên trong hả? Mở cửa mau."
Lúc này Sở Thanh Vân mới nhớ ra bọn họ đã thả hơi nhiều kết giới ngoài cửa, Diệp Thần không vào được cũng phải.
"Các ngươi làm gì bên trong này mà phải cửa đóng then cài vậy?" Diệp Thần híp mắt thăm dò.
Không ngờ Sở Thanh Vân hơi chột dạ, y lấp liếm, "Có gì đâu, hàn huyên vớ vẩn thôi...! Vào đây nào, chúng ta chờ huynh mãi."
"Có thật không vậy? Hai người không làm gì mờ ám sau lưng ta chứ?" Diệp Thần nhíu mày, nhưng đầu óc hắn khá đơn giản nên không tiếp tục tìm hiểu nữa.
"Mà thôi kệ các ngươi.
Chúng ta gọi món đi, ta đói đến nhũn người rồi."
"Được.
Hôm nay ta đãi, các huynh chứ việc ăn uống tuỳ thích."
Sở Thanh Vân ỷ mình có một núi linh thạch trong người, tuỳ ý gọi một đám thịt linh thú và các loại thức ăn hiếm lạ ra.
Ba người lâu lắm không hội ngộ.
Dường như Sở Thanh Vân là cầu nối, không có y, hai người kia cũng chẳng có cớ để gặp nhau.
Sở Thanh Vân thả cho A Tuyệt một cái đùi linh thú rồi đặt nó vào góc, vật nhỏ ngoan ngoãn ngồi yên gặm nhấm.
Thức ăn làm từ dị thú rất ngon, lại còn nhiều linh lực.
Bình thường Bạch Cẩn Phong cấm Sở Thanh Vân ăn, bây giờ được thả tự do, y phải đánh chén cho thoả thích mới được.
Bạch Cẩn Phong sống y như ông già, cấm này cấm kia, thứ này không được thứ kia không được.
Với người thích tự do như Sở Thanh Vân thì hai bên gần như không có tiếng nói chung.
Diệp Thần uống mấy chung linh tửu thì say quắc cần câu, y không dùng linh lực bức rượu ra mà lè nhè nói:
"Ta nói này.
Bữa đó chứng kiến sư tôn thăng cấp xong, về nhà ta bị tâm ma quấy nhiễu ba ngày liền.
Không ngờ thăng cấp Hợp Thể kỳ lại khủng khiếp đến vậy."
Từ Kha lần này đồng ý, liền gật đầu: "Công nhận, lần đầu tiên ta chứng kiến lôi kiếp xuất hiện, ta cảm tưởng tia sét kia có thể đánh vào người bất cứ lúc nào."
"Ngươi bây giờ đến một đạo cũng không chịu nổi." Diệp Thần Khinh bỉ.
"Tu vi ngươi còn kém hơn ta một tiểu cảnh giới đó."
Sở Thanh Vân nghe một lúc mà chẳng hiểu gì, đang ăn dở phải dừng lại để ngắt lời hai người.
"Các huynh đang nói về vấn đề gì vậy?"
Từ Kha nhíu mi nhìn y, Diệp Thần không nghĩ ngợi gì lanh chanh khoe.
"Thì sư tôn chúng ta ấy, bữa nọ sư tôn độ kiếp tiến cấp Hợp Thể, ta và Từ Kha núp ở ngay đó xem từ đầu đến cuối.
Ngươi biết không, tia sét to bằng cổ tay này này." Nói xong hắn còn phối hợp giơ tay ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!