Chương 31: Sở Thanh Vân Đối Đầu Vương Chí Tài

Sở Thanh Vân quay lại Đoạ Tinh Đài vừa lúc Diệp Thần thắng thảm đối thủ đến từ Vạn Cổ vực.

Hai bên tu vi đồng đều nhau, tuy rằng Diệp Thần thắng nhưng hai tay cũng bị cổ trùng cắn cho sưng húp.

Từ Kha ở dưới gấp không chịu nổi, vừa thấy hắn bước xuống đã chạy lên đỡ.

"Cái tên đần này, không biết đường tránh những cổ trùng này đi, nhỡ may nó có kịch độc thì sao?"

"Ngươi mới đần, cả nhà ngươi mới đần." Diệp Thần không cho là đúng hất tay gã ra rồi cãi lại.

"Đã là thi đấu thì ai dám mang cổ độc lên chứ.

Luật lệ cấm hạ sát thủ mà."

Từ Kha vừa móc trong người ra một lọ thuốc quăng vào người Diệp Thần vừa mắng.

"Cãi hăng vậy xem ra ngươi còn khoẻ lắm.

Đầu ta bị nước vào mới đi lo cho cái tên vô tâm vô phế là ngươi.

Thuốc đây tự đi mà bôi." Nói xong gã giận dữ đứng lên đi thẳng để Diệp Thần ngẩn mặt ra.

"Cái tên điên này hôm nay động kinh hay sao ấy?"

Sở Thanh Vân vội vàng xoa dịu tâm tình vị sư huynh nóng nảy này, giật lấy bình thuốc trên tay hắn.

"Từ Kha sư huynh sắp lên đài nên đi trước thôi.

Nào huynh mau đưa tay đây để ta bôi thuốc cho."

Diệp Thần mím môi, không cho là đúng, đang định nói thì tay đột nhiên đau xót, hắn nhảy dựng lên.

"A a a...! Con mẹ nó! Sở Thanh Vân, ngươi bôi nhẹ nhẹ thôi!"

Sở Thanh Vân mím môi, tận tình hầu hạ Diệp Thần đến khi mặt hắn trắng bệch ra, không kêu nổi câu nào nữa thì thôi.

Sau khi nhờ vả người đem Diệp Thần về nơi ở Sở Thanh Vân mới chạy ra xem Từ Kha quan chiến.

Đối thủ của Từ Kha cũng tương đối yếu, là một đệ tử phổ thông của Âm Linh giáo.

Tu sĩ thuộc giáo phái này tương đối nhỏ người, so với Từ Kha lưng hùm vai gấu thì yếu thế hơn hẳn.

Từ Kha ở Vân Du phong khá có danh tiếng.

Tuy khuôn mặt không được lòng các nam tử lắm nhưng các nữ đệ tử ngoại môn cực kỳ thích.

Cứ mỗi lần gã ra chiêu là bên dưới lại có một tràng hú hét.

Âm Linh giáo cũng không mạnh lắm.

Cả giáo phái chỉ có Mạc công tử là có tư chất nổi bật, y cũng là một trong bốn đệ tử có tiềm lực đứng đầu giải đấu năm nay.

Từ Kha chiến đấu một lúc đã hất bay được đối thủ ra khỏi lôi đài, gã chẳng để ý đến đội quân cổ vũ xung quanh mà vội vã nhảy xuống tiến về chỗ Sở Thanh Vân.

"Thanh Vân sư đệ, tiểu tử Diệp Thần đâu rồi?"

"Diệp Thần sư huynh á?" Sở Thanh Vân mỉm cười chỉ ra đằng sau.

"Đệ nhờ người đưa huynh ấy về tiểu viện rồi, huynh lo lắng thì về trước xem đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!